ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 489

nhật của mình, nhưng mà nội tâm tôi vẫn kích động, giờ học buổi trưa
không sao tiếp thu nổi.

Vất vả đợi đến giữa trưa, chuông tan học vang lên, lớp học bắt đầu nháo

nhào, Hàn Sanh nhìn thoáng qua đám người chen chúc ở cửa, vẫn không
chút băn khoăn thu dọn sách giáo khoa, tôi cũng không sốt ruột, ngồi bên
cạnh lẳng lặng chờ cậu ấy.

Đợi người trong lớp học đi gần hết, tôi định mở miệng mời cậu ấy ăn

cơm, ai ngờ cậu ấy bỗng dưng nghiêng đầu nói: “Tòng Y, hôm nay đi ta tìm
quán ăn nào ăn cơm đi.”

Trường học có rất nhiều quán ăn tư nhân to nhỏ, trước kia tôi cũng

thường xuyên vào đó, nhưng từ khi thân thiết với Hàn Sanh thì không đến
nữa, đồ ăn nơi đó đắt hơn căn tin rất nhiều, Hàn Sanh sẽ không đi, cũng
không bằng lòng cho tôi tiêu tiền trên người cậu ấy. Cho nên khi cậu ấy đề
nghị lời này, tôi quả thực quá đỗi vui mừng, không nghĩ ngợi đã nói:
“Được, tớ mời cậu!”

Hàn Sanh sửng sốt một chút, lắc đầu: “Không, tớ mời cậu.” Cậu ấy nhìn

sắc mặt tôi, quay đầu đi nhẹ giọng nói: “Tết nguyên đán, chị hai tớ gửi tiền
sang đây cho tớ.”

Mỗi khi nghe cậu ấy nhắc đến chị hai, nội tâm tôi đều vô cùng xúc động,

thật sự cảm kích trời cao đã cho cậu ấy một người chị biết trân trọng cậu ấy.
Mũi tôi có chút ê ẩm, thuận theo cậu ấy: “Được, vậy cậu mời tớ ăn.”

Đồ ăn trong quán ăn tất nhiên là ngon hơn căn tin nhiều, hơn nữa tôi và

Hàn Sanh đều thích những món như nhau. Tâm tình tôi tăng vọt, vừa ăn,
vừa nói líu ríu không yên, Hàn Sanh vẫn mỉm cười, nhìn ra được tâm trạng
cậu ấy hôm nay đặc biệt tốt, tôi đột nhiên kiềm chế không được, đánh vỡ kế
hoạch chúc mừng sinh nhật cậu ấy khi đưa quà, xúc động nói một câu:
“Hàn Sanh, sinh nhật vui vẻ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.