ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 494

ăn đồ uống thường ngày của tôi. Mẹ vẫn muốn tôi gọi Hàn Sanh sang nhà
ăn một bữa cơm, trước kia Hàn Sanh luôn từ chối nói muốn ở trường đọc
sách, hôm nay mẹ lại nhắc tới việc này, tôi nói với mẹ là nhà Hàn Sanh rất
xa, sang không tiện, mẹ nói vậy để học kỳ sau.

Mẹ chưa gặp Hàn Sanh đã thích cậu ấy như vậy, cái này là nhờ công tôi

thường xuyên khen ngợi Hàn Sanh trước mặt mẹ.

Hì hì, có chút hả hê.

Anh Vân Tuấn cũng trở về, cách hai ngày lại đến nhà tìm tôi, tôi có chút

không yên, anh ta liền oán giận bây giờ tôi đối với anh ta không tốt như lúc
trước, khẩn trương hỏi tôi có phải đang yêu không, tôi cảm thấy buồn cười,
nói mẹ em đối với anh tốt như vậy, như đối đãi với con ruột, anh còn muốn
em đối tốt với anh thế nào nữa?

Mẹ quả thật đối với anh Vân Tuấn đặc biệt tốt, mẹ với chú Tào trước kia

là bạn học, có lần nghe bố nói đùa, tôi mới biết trước kia hình như họ là mối
tình đầu. Nhưng nhiều năm qua đi, bố và dì Văn cũng không để ý đến việc
này nữa, quan hệ hai gia đình tốt lắm, tôi thấy họ thật sự thật tâm hi vọng
tôi và anh Vân Tuấn sau này có thể đến bên nhau, dì chú đều đùa với chúng
tôi như vậy.

Haiz, ghét nhất mọi người đùa với tôi như vậy, với tôi mà nói, đây là

chuyện còn xa tít mù khơi.

Tôi nhớ Hàn Sanh, mỗi ngày đều phải nhớ đến cậu ấy hai lần.

Ngày 21 tháng 2.

Sinh nhật của tôi, tuyết rơi.

Bố mẹ muốn đến khách sạn đặt mấy bàn, bảo tôi mời bạn tốt đến dùng

cơm, tôi nhất định không chịu, tân xuân vui vẻ, bên ngoài tuyết còn rơi rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.