ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 512

tương lai của chúng tôi rốt cuộc sẽ ở nơi nào, tất cả tôi đều không biết.

Bởi vì những suy nghĩ này vẫn lòng vòng trong lòng trong đầu, nên khi

buổi tối nằm trong lồng ngực Hàn Sanh, tôi cố lấy dũng khí, lại một lần nữa
ngẩng đầu, nhắm mắt lại, chủ động hôn cậu ấy, từ sau buổi tối đó, đây là lần
thứ hai chúng tôi hôn môi.

Lúc mới bắt đầu Hàn Sanh rất rụt rè, chẳng qua cậu ấy mặc cho tôi hôn,

cũng không đáp lại tôi giống lần đó, ngay khi độ ấm trong lòng tôi giảm
dần, chuẩn bị buông cậu ấy ra, cậu ấy lại đột nhiên trở nên kích động, gắt
gao ôm tôi, bắt đầu nhiệt liệt hôn lại tôi.

Căn phòng tối như mực chỉ có hai chúng tôi, khiến cho chúng tôi so với

lần trước càng không chút kiêng kỵ, tiếng thở dốc của Hàn Sanh dồn dập
bên tai tôi, làm cho tôi mặt đỏ tim đập, mỗi lỗ chân lông trên người đều trở
nên vô cùng mẫn cảm, còn có, sung sướng.

Chúng tôi ôm nhau, hôn nhau, vuốt ve nhau, nhu tình như nước, giống

như bị bỏ đói, trong lòng còn có một nơi trống trơn, làm người ta khó có thể
chịu được.

Mãi cho đến khi Hàn Sanh đưa tay vuốt ve bụng tôi, đưa tay hướng đến

ngực, tôi không nhịn được khẽ rên một tiếng, tay nắm chặt tay cậu ấy, ngăn
động tác của cậu ấy lại.

Thoáng cái, không khí như ngưng kết, chúng tôi cầm cự ở đó.

Tôi khẩn trương cắn môi, nói không nên lời, nhưng bản thân cảm giác

bàn tay mà mình đang nắm lấy tay cậu ấy, đang khẽ run. Tôi không phản
cảm với cậu ấy như vậy, tuyệt đối không, chỉ là phản xạ có điều kiện, điều
này thật sự làm người ta ngượng ngùng không biết phải làm sao.

Một quãng thời gian dài, chúng tôi không ai cử động chút nào, cũng

không ai nói gì, bầu không khí hoàn toàn hồi phục, Hàn Sanh nhẹ nhàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.