ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 631

- Không, tớ muốn nói. — Diệp Tòng Y nghẹn ngào, nhẹ giọng nói: “Tớ

biết tối hôm đó, tớ nói những lời đó khiến cậu rất đau. Lúc đó tớ không biết
quá khứ của chúng ta, tớ nghĩ tớ đã có chồng, tớ nghĩ Tào Vân Tuấn không
có chỗ nào có lỗi với tớ. Tuyết nhi còn nhỏ, bố mẹ tớ, dì dượng tớ cũng sẽ
không đồng ý cho tớ ly hôn, hơn nữa, tớ cũng vừa vặn biết Duyệt Nhan
thích cậu, tớ xin lỗi. Hàn Sanh, tớ tự ti, lại không có dũng khí, nhưng lòng
tớ đau tuyệt đối không kém cậu, tớ... Tớ cũng chưa từng ngưng nhớ cậu.”

Trầm Hàn Sanh vốn nhịn không được đã rơi lệ, nghe được câu nói ấy,

tay lại ngừng ở không trung, biểu cảm trở nên cứng ngắc cổ quái.

- Hàn Sanh, cậu tin tớ không? Điều tớ nói, cậu tin không? — Thanh âm

Diệp Tòng Y bi thương bất lực, lại như cầu xin.

- Tớ tin, lại không tin. — Trầm Hàn Sanh ngơ ngác nhìn phía trước, thì

thào nói: “Tin, tớ sẽ hận mình, không tin, tớ lại cảm thấy mình đáng
thương.”

Tuy rằng nàng không có đưa ra đáp án chắc chắn, nhưng giọng điệu vô

cùng hối hận lại làm người ta an tâm, Diệp Tòng Y ghé vào lưng nàng, nhịn
không được khóc thút thít hỏi: “Hàn Sanh, cậu còn yêu tớ không? Còn một
chút nào yêu tớ không? Hay là cậu đối với Duyệt Nhan...” Cô muốn biết
đáp án, lại sợ đáp án đó sẽ làm tan nát cõi lòng mình, tâm tình tràn ngập
mâu thuẫn, cuối cùng một câu cũng nói không ra.

Trầm Hàn Sanh chậm rãi xoay người lại, giống như không nghe rõ cô

nói gì, nhíu mi lại, lẳng lặng nhìn chăm chú vào cô.

Khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Tòng Y tái nhợt tiều tụy, trong đôi mắt mĩ

miều còn chứa đựng nước mắt trong suốt, lại ngập tràn khẩn trương và chờ
mong, giống như đang chờ quan tòa phán án.

- Tớ... Không muốn nói những lời này, không muốn nhắc tới, không

muốn nghe thấy. — Trầm Hàn Sanh nhìn cô, mỗi một lời đều vô cùng cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.