ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 693

- Duyệt Nhan kia tôi rất rõ, nếu như nó muốn một người ở bên cạnh

mình, nó có thể làm rất nhiều phương pháp. Biết không? Tôi nghiêng về
phía Tòng Y, yêu sâu như vậy, đợi lâu như vậy, không thể trong khoảng thời
gian ngắn, thì tất cả đều không còn. Cho nên, tôi mong chị nhìn thẳng vào
nội tâm của mình, bẻ gãy đi những ràng buộc không cần thiết. – Hà Na cầm
lấy túi, đi tới trước mặt nàng: “Vốn muốn nói chuyện tử tế với chị một trận,
thế nhưng chị cũng không hồ đồ giống Tiểu Phương, tôi cũng không cần
nói nhiều, tự chị hãy suy nghĩ thật kỹ.”

- Hà Na.

Một tay Hà Na cầm chốt cửa, kinh ngạc quay đầu, Trầm Hàn Sanh khẽ

gật đầu với nàng, tự đáy lòng nói: “Cám ơn em đối với Tòng Y tốt như
vậy.”

- Đừng khách khí. – Hà Na nở nụ cười, tay giơ giơ về phía sau, kéo cửa

đi ra ngoài.

Trong phòng ăn, âm nhạc êm dịu vang vang, ngọn đèn mập mờ nhu hòa

văng khắp ngõ ngách, ly rượu đế cao trên bàn ăn và bộ đồ ăn sắc bạc, rạng
rỡ loang loáng dưới ánh đèn.

Tay Trịnh Duyệt Nhan chống đầu, mái tóc dài mềm mại như tơ đổ

xuống bên người, nàng xuất thần nhìn dịch thể tươi đẹp trong ly trước mắt,
con ngươi xinh đẹp lại toát ra vài phần tịch mịch không dễ phát giác.

- Còn chưa có tí đồ ăn nào, lại tự rót tự uống một mình ở đây rồi sao? –

Một thanh âm dễ nghe từ trên đỉnh đầu vang lên, Trịnh Duyệt Nhan chậm
rãi ngẩng đầu lên, tia cô đơn le lói trong mắt đã biến mất như vô hình.

Người phục vụ kéo cái ghế lại, Trầm Hàn Sanh ngồi xuống đối diện

nàng, thản nhiên nói: “Cho tôi một ly.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.