ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 726

- Người đó? Tớ không phải là người đó? – Diệp Tòng Y có chút nghi

hoặc, cắn cắn môi dưới, nhẹ giọng hỏi: “Người đó là người như thế nào?”

Trầm Hàn Sanh xuất thần nhìn cô, bỗng nhiên chậm rãi vươn tay, xoa

má cô, ngón tay thuận thế lau đi giọt nước mắt của cô: “Cậu là người hướng
nội, thận trọng, tự ti nhát gan, ôn nhu bình tĩnh như nước mặt hồ, mà người
đó, hoạt bát mạnh dạn, dám yêu dám hận, người đó như ngọn lửa bừng
bừng, có thể chiếu sáng cả thế giới. Cậu có thể xác, nhưng lại mất đi linh
hồn của người đó, nhưng mà, cậu vẫn là Diệp Tòng Y, bởi vậy, tớ vẫn yêu
cậu.”

Nàng dường như đắm chìm trong chuyện cũ, thanh âm trở nên thư thả

lại mỏng manh, mang theo sức cuốn hút không nói ra được, ánh mắt càng
tràn đầy tình yêu ấm áp say lòng người. Một cảm giác ê ẩm từ trong lòng
Diệp Tòng Y xông thẳng tới, loại cảm giác này cũng không xa lạ gì, khi cô
hoài nghi Trầm Hàn Sanh và nam trợ tá của nàng, cũng từng có cảm giác
này, khi Trầm Hàn Sanh và Trịnh Duyệt Nhan ở chung với nhau, càng
thường xảy đến, cảm xúc này chưa từng nảy sinh trên người Tào Vân Tuấn.
Thế nhưng, tự mình ghen tuông với mình, đây là điều cô trăm triệu lần
không nghĩ tới, ánh mắt ôn nhu cưng chiều này của Trầm Hàn Sanh, trong
nháy mắt khiến cô đố kị tới cực điểm.

Diệp Tòng Y gục đầu xuống, mái tóc đen nhánh thuận thế chảy xuống

che mặt cô, cũng che đi nét mặt cô, nỗ lực điều chỉnh loại tâm tình quái dị
này trong lòng mình, qua hồi lâu, mới thấp giọng nói: “Hàn Sanh, cậu có
thể cùng tớ tìm người đó trở về không?”

- Phải rồi. – Trầm Hàn Sanh nhìn cô, ánh mắt nhu hòa mà kiên định:

“Tòng Y, tớ muốn người đó trở về. Thế nhưng, hiện tại điều quan trong nhất
là chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau, vượt qua những ngày tháng chật vật
này.”

Đã đến tháng mười một, hơi thở đầu mùa đông càng ngày càng đậm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.