ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 734

Trầm Hàn Sanh đột nhiên mũi có chút cay, nàng hơi nghiêng đầu, vô

cùng nhẹ nhàng hôn xuống sợi tóc Diệp Tòng Y, sau đó từ từ ngồi dậy, thận
trọng rút tay mình về.

- Cậu dậy rồi?

Trầm Hàn Sanh từ trong phòng tắm đi ra, khi lướt qua phòng khách,

thấy Diệp Tòng Y ôm lấy cái mền từ trên ghế sa lon ngồi dậy, trong mắt cô
mang theo một tia ảo não không dễ phát giác, vì mình không thể cùng Trầm
Hàn Sanh thức giấc.

- Ừ. – Trầm Hàn Sanh dừng lại nhìn nàng, nhẹ giọng nói: “Cậu ngủ

nhiều hơn chút nữa đi.”

- Tớ không ngủ được.

Thanh âm mềm nhẹ ngọt ngào hãy còn mang theo một tia buồn ngủ,

ngược lại như có vài phần nũng nịu, trong nháy mắt, Trầm Hàn Sanh cảm
giác mình như đi vào đường hầm dịch chuyển kiếp thời gian, ở nơi đó đứng
ngẩn ngơ một lúc lâu, mới hồi phục tinh thần lại: “Cậu muốn ăn gì?”

- Gì cũng được. – Tâm tình Diệp Tòng Y rất tốt, nét mặt lộ ra nụ cười

ngọt ngào hiếm thấy, dường như trong một góc âm u đã lâu bỗng nhiên tỏa
xuống ánh mặt trời sáng rỡ, vô cùng bắt mắt chói lóa.

Trầm Hàn Sanh bị nụ cười của cô ảnh hưởng, khóe miệng không tự kìm

hãm được hơi giơ lên: “Vậy uống cháo đi.”

Phòng ăn hết sức an tĩnh, chỉ thỉnh thoảng vang lên một hai âm thanh

trong trẻo khi muỗng chạm vào chén, Diệp Tòng Y vừa uống cháo gạo kê
thịt dê, vừa thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Trầm Hàn Sanh đối diện. Sau khi
cô liên tiếp gặp đả kích, thể trạng vẫn không tốt, mặc dù Trầm Hàn Sanh tỉ
mỉ phân phối thực phẩm cho cô, cô vẫn còn hơi gầy gò, có cảm giác yếu ớt,
tinh thần trạng thái càng ngày càng sa sút, cả người không có chút sức sống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.