ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 807

của công ty mình, nghi ngờ trong mắt càng sâu, nét mặt lại vẫn duy trì lễ
phép mỉm cười: “Xin hỏi cô có hẹn trước không?”

- Hẹn trước? Không có. – Trầm Hàn Sanh lắc đầu, lẩm bẩm nói: “Nhưng

tôi có gọi điện thoại trước cho em ấy...”

Nói còn chưa xong, một giọng nữ trong trẻo từ phía sau truyền đến: “Là

Trầm tiểu thư phải không? Tổng Giám đốc bảo tôi dẫn cô lên.” Từ xa vang
vọng tiếng giày cao gót trong trẻo vỗ xuống nền đá cẩm thạch, một giai
nhân mặc trang phục công sở nhẹ nhàng đi tới, nàng hơi gật đầu với cô gái
quầy tiếp tân: “Linda, đây là khách của Giám đốc Trịnh, không còn việc của
cô nữa.” Nói rồi, xoay người mỉm cười với Trầm Hàn Sanh: “Đi theo tôi.”

Trầm Hàn Sanh sửng sốt một chút, lập tức đi theo phía sau cô gái duyên

dáng kia, hai người một trước một sau đi vào thang máy, nàng vươn ngón
tay ngọc nhỏ dài, ấn dãy số “66”.

Đây là lần đầu tiên Trầm Hàn Sanh tới cao ốc tập đoàn Đỉnh Thái, nàng

ôm túi da trong ngực, đứng ở nơi làm việc bày trí xa hoa thế này khiến
người khác phải sợ hãi, mấy giây thất thần, sau đó rất nhanh, ánh mắt của
nàng liền dừng ở chiếc bàn làm việc rộng lớn, xoáy vào bóng dáng xanh
nhạt mĩ lệ.

Trịnh Duyệt Nhan cúi đầu, tựa hồ vẫn đang chăm chú xem nội dung hợp

đồng trong tay, Trầm Hàn Sanh ngơ ngác nhìn nàng, trong lòng mang cảm
giác cũ, dường như nàng không tìm được từ thích hợp, đứng ở nơi đó thật
lâu vẫn không nhúc nhích, trầm mặc không gì sánh được, ngay khi nàng
cảm giác được chân truyền đến cảm giác tê dại, một thanh âm ngọt ngào êm
tai lại mang một chút lạnh lùng vang lên trên không trung: “Nghe nói chị bị
thương một thời gian?”

- Đúng vậy. – Trên mặt Trầm Hàn Sanh chợt lóe lên vẻ kinh ngạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.