ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 841

mịn. “Cộp” một tiếng, quyển sách trên tay Trầm Hàn Sanh rơi xuống, lăn
qua một bên.

- Tòng Y.

- Suỵt, đừng nói gì.

Môi Diệp Tòng Y, một đường hôn lên cách chiếc áo thun, cho đến cổ,

cằm, tay lại dán vào da thịt trơn mịn bên thân nàng, nỗ lực gỡ đi tầng cách
trở các nàng. Trong hô hấp Trầm Hàn Sanh lộ hơi thở ngọt ngào mang vẻ
hồn mộng bay bổng, tim kịch liệt đánh vào lồng ngực, gương mặt tức thì
nóng hổi như lửa.

- Hàn Sanh, muốn tớ, được không? – Diệp Tòng Y nhắm chặt hai mắt,

đôi môi hồng phấn dán vào lỗ tai nàng, mềm giọng cầu khẩn: “Mấy năm
nay, cậu chưa từng nghĩ đến tình cảnh như ngày hôm nay sao? Không muốn
ôm tớ vào lòng sao? Chúng ta vì sao còn phải chờ? Lẽ nào cậu không nhớ
rõ, tớ đã từ lâu yêu cậu, đã từ lâu thuộc về cậu, vì sao cậu còn phải suy nghĩ
nhiều như vậy?”

Thân thể cô run nhè nhẹ trong lòng Trầm Hàn Sanh, như cảm nhận được

cô khẩn trương, Trầm Hàn Sanh lại không khẩn trương như vậy, nàng nắm
chặt hai tay bên người mình, dần dần để giãn ra.

- Hoặc, cậu chú ý, cậu ghét bỏ... Ghét bỏ...

Giọng nói cô dần dần thấp xuống, Trầm Hàn Sanh cảm thấy giữa cái cổ

lạnh lẽo, phảng phất có chất lỏng rơi xuống, nàng cũng không cách nào
kiếm chế nữa, đưa tay ôm chặt cô, ôn nhu hôn vào gò má cô, cũng hôn lên
nước mắt phía trên.

- Sanh...

- Cậu gọi tớ là gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.