ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 896

- Sandwich, không cho chị về ăn cơm, em mang đến cho chị.

Trầm Hàn Sanh nhìn nàng một cái, chậm rãi ngồi dậy, mở gói giấy ra

nhìn, bên trong có một ít đồ ăn, hai ly trà sữa, nàng mới vừa lấy ra một cái
sandwich, Trịnh Duyệt Nhan lập tức không khách khí đưa tay cướp đi, để
vào miệng cắn một phát lớn, Trầm Hàn Sanh ngẩn ra, yên lặng đặt một ly
trà sữa bên cạnh nàng.

Trịnh Duyệt Nhan vừa ăn vừa thưởng thức ánh nắng mặt trời mĩ miều,

nghe tiếng sóng biễn vỗ vào bãi cát tạo nên giai diệu đẹp đẽ, cảm thấy một
ngày uể oải đều được bữa cơm tuyệt vời ở đây làm tiêu tán trong vô thức.
Trầm Hàn Sanh ngồi bên cạnh nàng, lại tựa hồ có tâm sự, sắc mặt trầm mặc
khác thường.

- Duyệt Nhan.

- Ừ?

Trịnh Duyệt Nhan nghiêng đầu, Trầm Hàn Sanh rũ đôi mắt xuống, có

chút khó khăn nuốt thức ăn trong cổ họng, đột nhiên khẽ nói: “Mấy tháng
rồi, ngoại trừ vấn đề ăn ngủ, chúng ta hầu như không nói chuyện với nhau.”

Trịnh Duyệt Nhan đồng ý gật đầu: “Ừ.”

- Em chưa bao giờ hỏi tôi cái gì, tôi làm chuyện gì, đi đâu em cũng

không hỏi tới, cũng không hỏi tôi vì sao sảng khoái đồng ý đến đây với em.

- Em không cần hỏi, chị ở đâu em đều có thể tìm ra. – Trịnh Duyệt Nhan

thả nửa miếng sandwich ra, bưng ly sữa lên húp một hơi, nửa đùa nửa thật
nói: “Chị cũng đâu hỏi em cái gì, thậm chí không hỏi em vì sao kéo chị đến
nơi này.”

Trầm Hàn Sanh cười nhạt, quay đầu đi, nhìn những căn nhà chìm trong

nắng chiều vàng óng, có thể được quán cà phê lấp ló: “Quán cà phê này em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.