ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 897

mở đã bao lâu?”

- Đã nhiều năm rồi.

- Tại sao phải đến đây mở quán cà phê?

Trịnh Duyệt Nhan cười cười: “Có quyển sách nói, mỗi cô gái đều có

mộng tưởng mở một quán cà phê, em thấy viết rất đúng.”

Trầm Hàn Sanh nhìn xa xa, ngây ngẩn một hồi, nói: “Vậy Duyệt Nhan,

vì sao em kéo tôi đến nơi này?”

- Chị nghĩ sao?

Trầm Hàn Sanh không nói lời nào, khóe miệng Trịnh Duyệt Nhan cong

một vòng cung thật đẹp: “Có thể em muốn gọi chị đi cùng em kinh doanh
quán này.”

- Duyệt Nhan, đừng đùa.

- Chị chưa từng nghĩ qua tại sao à? Chưa từng nghĩ qua nguyên nhân vì

em muốn nối lại tình xưa sao?

Trầm Hàn Sanh cười khổ: “Nghĩ như vậy quá mức tự mình đa tình,

không phải phong cách của tôi. Huống hồ, tôi tự mình hiểu được, mình
không phải là một tình nhân tốt.”

- Là đối với em mà nói? Hay đối với biểu tỷ mà nói?

Tim Trầm Hàn Sanh bị đâm vào một cái, khẽ nói: “Cả hai.”

- Hàn Sanh, em muốn nối lại tình xưa với chị.

Trầm Hàn Sanh ngạc nhiên ngẩng đầu, thấy đôi mắt lấp lánh rực rỡ của

Trịnh Duyệt Nhan không nháy một cái chăm chú nhìn nàng, thần sắc cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.