ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 929

đau lòng không gì sánh được, cũng lần thứ hai nhào vào lòng Tiểu Phương
khóc rống.

Nhìn trái liếc phải, ngoài tường thủy tinh đều không còn chỗ có thể đứng

nữa, Trầm Hàn Sanh dựa lưng vào tường đối diện, mắt ngơ ngác nhìn phía
trước, trong tầm mắt của nàng, là bóng lưng của bọn họ, ánh mắt của nàng
không cách nào xuyên qua bọn họ để thấy Tòng Y bên trong, nhưng mà
nàng nhưng cũng không sốt ruột, mắt nhìn thẳng tắp, chỉ nhìn một phương
hướng. Trịnh Duyệt Nhan đỡ bả vai nàng, chân mày lá liễu hơi nhăn lại.

Một lúc lâu, Trịnh Thái ấn mi tâm một cái, xoay người lại, lúc này, ông

tựa hồ mới chú ý tới con gái đang một mực đứng cùng một cô gái xa lạ, ông
có chút kinh ngạc, thấp giọng hỏi bà Trịnh: “Cô gái kia... Lẽ nào là cô gái
cùng với Tòng Y?”

Bà Trịnh quét mắt qua Trầm Hàn Sanh một chút, mất tự nhiên nói:

“Tôi... Tôi không biết, tôi chưa gặp qua, nhưng... Có lẽ là con bé.”

Trịnh Thái xem xét cẩn thận một chút Trầm Hàn Sanh, môi giật giật, tựa

hồ muốn nói cái gì, nhưng lại nhịn được, ông cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ
tay, kim đã chỉ hướng sáu giờ sáng, bèn đưa tay vẫy gọi Trịnh Duyệt Nhan:
“Nhan Nhan.”

Trịnh Duyệt Nhan không yên lòng nhìn Trầm Hàn Sanh, rốt cuộc cũng

buông lỏng tay, đi đến chỗ cha.

- Sáng ba phải bay đến Hương Cảng, có một cuộc hẹn quan trọng. – Nói

đến đây, ông thở dài: “Thế nhưng biểu tỷ con ở đây, ba lại thật sự lo lắng,
buổi tối ba sẽ trở về gấp, con chiếu cố thật tốt dì dượng và mẹ, biết chưa?”

- Vâng, con biết. – Trịnh Duyệt Nhan dịu ngoan đáp ứng.

Trịnh Thái cảm thấy dễ chịu đi, sờ sờ bả vai nàng, ông nhìn khuôn mặt

trẻ trung xinh đẹp trước mặt, lại quay đầu nhìn Diệp Tòng Y nằm bên trong,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.