ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 950

thể chia cắt cậu và cha mẹ có thể đánh bại nó, hôn nhân của cậu có thể đánh
bại nó, đứa con của cậu cũng có thể dễ dàng đánh bại nó. Tòng Y, cậu đừng
hận tớ...”

Trầm Hàn Sanh nói xong câu cuối cùng, vừa lấy tay gạt lệ, vừa vội vã

nhếch nhác đi ra, “kịch” một tiếng, cánh cửa nhẹ nhàng đóng lại, mà Diệp
Tòng Y trên giường, sớm đã lệ rơi đầy mặt.

Trong sân bay người đến người đi, một cô gái trẻ đeo kính đen, mặc bộ

trang phục công sở màu xám, theo sóng người cuồn cuộn mãnh liệt ở lối ra
sân bay, nàng hết nhìn đông tới nhìn tây, rất nhanh đã thấy cái bảng giơ cao
viết tên mình.

- Chà, Trầm Hàn Sanh, thật nhiều năm không gặp! – Nàng cười sáng

lạng, bước nhanh về phía trước, cho Trầm Hàn Sanh một ôm thật nồng
nhiệt.

Trầm Hàn Sanh mỉm cười, cũng ôm lại nàng: “Mạnh Xuân, cậu càng

ngày càng đẹp, mình sắp nhận không ra luôn.”

- Vậy à? – Mạnh Xuân thoạt nhìn hết sức vui vẻ, không ngừng quan sát

trên dưới nàng: “Cậu có vẻ vẫn vậy, cao như vậy, gầy như vậy, trắng na
trắng nõn.”

Nàng vừa nói, vừa khoa tay múa chân, Trầm Hàn Sanh tiếp nhận túi của

nàng, kéo bả vai nàng: “Đi thôi, người ở đây đông quá, chúng ta đi ra ngoài
trước, có rất nhiều thời gian ôn chuyện mà.”

Hai người cười cười nói nói ra khỏi sân bay, lên xe, Mạnh Xuân nịt giây

an toàn, hỏi: “Xe này của cậu?”

- Không phải, của bạn. – Trầm Hàn Sanh lắc đầu, khởi động xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.