ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 999

Thanh âm cô không lớn, nhưng rõ ràng từng chữ, thân thể Trầm Hàn

Sanh cứng đờ, cả người như ngày nóng bị người ta gội một chậu nước đá,
hoàn toàn lạnh xuống, hai tay chậm rãi buông Diệp Tòng Y ra, nhìn cô như
một người xa lạ.

- Thấy người yêu nằm cười thân người khác cuồng nhiệt, chắc là ấn

tượng khắc sâu nhỉ? - Diệp Tòng Y nhắm mắt lại, bộ ngực phập phòng kịch
liệt, nhung trên mặt lại lộ nụ cười nhạt.

Những lời này, giống như một cây kim thật nhỏ, một cây lại một cây

càng ghim sâu vào lòng Trầm Hàn Sanh, trong ánh mắt tràn đầy khiếp sợ và
phẫn nộ, còn có thống khổ sâu đậm, ngay cả hai tay cũng không nhịn được
nhẹ nhàng run: “Cậu... Cậu...”

- Hàn Sanh, sau đó khi cậu nhớ tớ, có đẹp như trước đây không? Cậu có

nghĩ ả dâm đãng này, thế nào lại là Tòng Y thanh thuần đáng yêu của mình
không?

- Có phải vì cậu nhớ tới cảnh đó, cho nên, lúc tớ van cậu đừng rời bỏ tớ,

cậu cũng có thể đoạn tuyệt như vậy?

Huyết sắc trên mặt Trầm Hàn Sanh như trong nháy mắt bị tháo nước,

nàng xanh mặt nhìn cô một hồi, bỗng nhiên xoay người sang chỗ khác.

- Cậu đứng lại!

Diệp Tòng Y ở sau lưng lạc giọng kêu một câu, nhưng Trầm Hàn Sanh

không dừng bước lại, trái lại một tiếng “lạch cạch” cố sức kéo cửa ra, hầu
như trong nháy mắt, nàng cảm giác sau đầu như có một trận kình phong
lướt tới, sau đó “bốp” một tiếng, một vật cứng nặng nề nện vào ót mình, lửa
giận nàng nín đã lâu hừng hực dâng lên trong lồng ngực, xoa đầu, chịu
đựng đau nhức hung tợn quay đầu lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.