AI SẼ THEO EM ĐẾN CUỐI CUỘC ĐỜI - Trang 262

- Có phải em có hiềm khích gì với anh không, cha mẹ đều có quà, sao

mỗi mình anh là không có.

Anh nửa thật nửa hư nói, khiến ông Giang Huy và bà Văn Dao đều đồng

loạt nhìn về phía cô.

Giang Lục Nhân không thích bị mọi người nhìn như vậy, cô ghét anh

chuyển mọi sự chú ý sang phía cô, nên cố nhịn trong lòng khó khăn mở
miệng:

- Em không biết chọn gì để tặng anh, em cũng không biết anh thích gì.

Điều quan trọng nhất là cô sợ nếu cô mua đồ tặng cho anh mà anh không

mặc được, vì mặc vào sẽ hạ thấp giá trị của anh.

Giang Thừa Dự gật đầu:

- Sau này có thời gian anh sẽ đưa em đi mua. – Còn cố nhìn cô thêm một

cái. – Nhưng em thanh toán.

Ông Giang Huy thấy hai người vui vẻ như vậy, chỉ lắc đầu cười.

Còn bà Văn Dao cũng không biết con trai mình muốn làm gì.

Sau đó cuộc đối thoại chuyển sang xoay quanh đề án gần đây nhất mà

Giang Thừa Dự vừa thua thầu. Cô rất may mắn không còn bị mọi người chú
ý đến nữa.

Ăn cơm xong, cô trở về phòng, còn chưa kịp khóa cửa, phía sau đã có

người tùy tiện đẩy cô dựa vào cửa.

- Anh làm gì đấy. – Cô cố nhỏ giọng xuống, sợ ai đó nghe thấy, trong

lòng lại thầm thừa nhận cái loại cảm giác yêu đương vụng trộm này thật
chẳng giống ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.