ALABAMA SONG - Trang 103

choạng, lấy lại sức rồi xoay mình, lần này cả hai bàn chân đều vướng trong
thảm - xuất xứ Ba Tư, nó cũng vậy, tôi nghĩ vậy mà không thể cười nổi. Tôi
đỡ anh đứng lên, tôi xốc nách anh đỡ dậy, anh muốn đẩy tôi ra, đánh tôi,
nhưng hai nắm tay của anh chỉ là hai mỏm cụt khua khoắng. Tôi buông anh
ra, đôi bàn tay và cẳng tay anh huơ huơ mãnh liệt trong không khí để giữ
thăng bằng, gương mặt héo úa của anh trong chốc lát lại tìm được sự căng
tràn và nét rạng ngời của tuổi thanh xuân rồi vẻ nghiêm trang lại thắng thế:
anh ngã ngửa ra, mông nện đánh phịch ra đằng sau và đầu đập mạnh vào
một chân bàn.

Anh, những giọt lệ điên dại trào lên trong mắt: “Con đĩ! Con đĩ chết

tiệt! Mày cũng ngủ với Max rồi chứ gì? Mày đã ngủ với tất cả bạn bè tao!
Để chúng quay ra ghét bỏ tao... để chúng phả... phảo... phản bội tao!”

Tôi, nghe thấy giọng mình cất lên: “Tôi không ngủ với ai hết, Scott ạ.

Không ai trong số các bạn hữu của anh.”

Ngẩng đầu lên, anh vịn vào lưng ghế bành, nhìn tôi từ đầu đến chân,

cũng thử ước lượng cả khoảng cách và quãng đường ngắn nhất đến phòng
tắm nơi tôi lánh nạn, anh lao tới, anh tăng tốc nhưng hai bên đầu gối lỏng ra
và run lẩy bẩy như những cẳng chân của con bò mộng trong trường đấu,
anh tuyệt vọng đến nỗi trượt chân và ngã quỳ xuống nền gạch vuông lát
sàn, cằm vập vào mép bồn tắm. Tôi ném cho anh một hộp gạc và lọ ô xy
già.

Tôi: “Cuối cùng thì anh cũng có một vết sẹo, Goofo ạ, một vết sẹo dài

trên mặt như những người cứng rắn thực sự, những người đàn ông chân
chính. Anh cũng có thể huênh hoang là đã có nó trong một cuộc đấu.”

Anh, rên rỉ: “Lewis..., không. Cô sẽ không có được Lewis đâu. Lewis

là của tôi.”

Tôi: “Tôi sẽ nói đúng ra là anh thuộc về hắn. Và tôi để mặc anh cho

hắn đấy. Bạn bè loại đó sẽ không đời nào là bạn tôi được, đó là điều chắc
chắn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.