ALABAMA SONG - Trang 48

- Vậy là bà nói dối. Khi viện cớ đó để cãi vã với ông ấy, bà đã nói dối.

- Đúng thế, tôi nói dối, tôi dối trá như 99,99% người trên hành tinh

này.

- Ở đây chúng ta đang nói đến mưu mô thao túng.

- Và tôi gian xảo, đúng thế, như 99,98% người trên thế gian này.

- Điều ấy khiến bà hãnh diện sao?

- Giờ thì đủ rồi đấy. Chồng tôi không trả tiền để cậu thóa mạ tôi.

Trong vòng mười năm qua, cậu ít ra cũng là tay bác sĩ tâm thần thứ ba
mươi khẳng định có thể giải quyết được ca bệnh của tôi. Nếu tôi tính gộp
cả hai châu lục, cậu là người thứ năm mươi. Để người ta dẫn tôi về lại xà
lim của tôi đi.

- Là phòng riêng của bà, thưa bà.

- Xà lim của tôi. Tôi biết điều mình đang nói. Bác sĩ ạ.”

1920

Người ta đã đuổi chúng tôi khỏi khách sạn Biltmore vì cách xử sự sỗ

sàng. Chúng tôi rút về khách sạn Commodore. Toàn bộ giới thượng lưu
Manhattan diễu hành trong phòng khách sạn của chúng tôi, cả ngày lẫn
đêm, và chúng tôi đã gây cơ man là tiếng ồn và tắc nghẽn trong thang máy
đến nỗi đến lượt Commodore cũng đuổi chúng tôi đi. Cùng với trát lệnh
của cảnh sát phải bồi hoàn những tấm thảm bị thủng lỗ chỗ do tàn thuốc lá.

Scott phải quay trở lại với công việc còn tôi thì phải thực hiện chức

năng sinh học của mình: tôi mang thai đứa con đầu lòng. Vậy nên chúng tôi
đã thuê căn nhà kiểu thôn dã này tại Westport. Thoạt tiên, bạn bè từ
Manhattan về chơi dịp cuối tuần, vừa tới nơi là họ đi từng nhóm càn quét
những quầy bar của các thị trấn nhỏ kế bên, mới đó còn yên bình là thế, giờ
đã ồn ào náo động. Trong tuần, Scott tỉnh rượu và chúng tôi thường xuyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.