ALABAMA SONG - Trang 93

chứ, những ả phù thủy nhỏ da trắng và giàu có này, để tự miễn tội cho mình
trong mắt những ông bố vốn là người giữ gìn Luật pháp?

Qua ba câu và hai mươi giây, Auntie đã dạy cho tôi về chính trị. Và tôi

phải thú nhận rằng tôi không thích chính trị. Tallulah cũng không. Bởi vì
chúng tôi quá thoải mái dưới đường hầm của quán rượu ngoài trời, để dõi
theo âm nhạc, để khiêu vũ, đúng là bừa bãi, nhưng không hề có một ý niệm
về tội ác, không một ý niệm khiêu khích. Chúng tôi thoải mái, chúng tôi
khiêu vũ. Khiêu vũ không phải tội ác.

Vào thời hoàng kim của mình, Scott đã tặng cho tôi một chiếc quạt lớn

bằng lông đà điểu Phi màu xanh lơ mà tôi đã mang theo bên mình suốt
cuộc đời, ngay cả trong những chuyến chuyển viện. Cây quạt lúc nào cũng
tìm ra chỗ của mình - nếu không thì cũng là tính hữu dụng của nó - trong
ngăn nhỏ của va li.

* * *

Trên những chuyến xe buýt ở Paris, trong những quán bar, trong

những hộp đêm chơi nhạc jazz, tôi lướt qua nhiều người da đen (tại đây,
những người tốt nói “người da màu”, đúng y như tầng lớp quý tộc Alabama
mà tôi là một thành viên), và những người da đen này đi lại tự do, không
tách biệt khỏi những người da trắng, họ mỉm cười chất phác, và mặc dù họ
sạch sẽ, sạch gấp trăm lần những người da màu ở chỗ chúng tôi, đôi khi tôi
vẫn thấy chóng mặt nếu họ hé mở áo vest hoặc xắn đôi ống tay áo sơ mi
không chê vào đâu được lên, bởi lúc bấy giờ tôi gặp lại Auntie, bà vú của
tôi... à mà không..., không phải hiện thân của bà, mà là cậu con trai thứ
của Auntie, rất đỗi hiền lành, được dạy dỗ rất đến nơi đến chốn, người làm
việc hăng say ở chuồng ngựa, và đỡ tôi, khi ấy còn bé, ngồi lên chú ngựa
lùn giống Appaloosa của tôi. Đôi khi tôi cố tình bước hụt bàn đạp để ngã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.