ALABAMA SONG - Trang 99

đỏ có mùi lạnh và tanh, trong các quán rượu người ta rải mạt cưa của ngày
trên nền gạch vuông còn đám gác cổng vung tay đổ những xô nước giặt có
chất creozot, hình như toàn nhắm vào chân người qua đường và đít lũ chó
hoang. Scott đã ấp úng những từ thật thích đáng này: “Những vùng ngoại ô
khốn khổ... Mọi vật đều được vận rủi phủ lên.” Tôi ôm ghì lấy anh, hôn vào
miệng anh và quên đi hơi thở thối khẳn. Tôi yêu anh biết bao, thảng hoặc.

Giống như sống trong một quả cầu ánh sáng, một quầng sáng bao bọc

cả hai chúng tôi và dịch chuyển cùng chúng tôi. Trong những lúc như thế
này, chúng tôi là bất tử.

* * *

Hôm qua, buổi đêm, chúng tôi đã cười nhiều và ăn tối trong tâm trạng

vui vẻ, quãng thời gian đồng hành trở nên tuyệt vời và cần phải khiêu vũ...

Than ôi, trong đôi giày nhẹ bằng xa tanh của tôi là đôi bàn chân rớm

máu và nát bấy. Số phận của tôi tạo nên số phận của chúng, và hy vọng
mong manh tắt dần. Một vài người nói rằng tôi đã tìm đến sự suy sút của
bản thân, đã muốn và xúi giục nó. Lũ đần!

Tôi còn nhớ những đêm ở doanh trại Sheridan, nơi tôi khiêu vũ cho

đến khi không còn cảm nhận được gì từ phía dưới đôi bàn chân mình ngoài
cảm giác nóng rực của lớp da thuộc cọ vào sàn ván. Tôi cởi đôi giày ban
của mình ra và tiếp tục khiêu vũ chân trần. Đám phi công vỗ tay tán
thưởng, cả đám thợ máy, cả đám điện báo viên, cả đám phụ trách bẻ ghi.
Những chiếc váy của tôi quay cuồng, và bằng một ngón tay giơ lên hay một
cái mím miệng, tôi bắt chước những dấu hiệu của lũ con trai, những dấu
hiệu mà tôi không hiểu. Tôi là đứa con gái đĩ thõa, đứa con gái trưởng giả
đàng điếm của Montgomery, hoa khôi Alabama của các doanh trại và các
nhà tù. Và tôi không hay biết gì về chuyện đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.