ALEX - ĐỪNG ĐỂ BỊ ĐÁNH LỪA - Trang 110

— Ông ta gọi bạn gái của Pascal như vậy.
— Ông ta có lý do để khinh miệt cô gái đến mức ấy à?
Roseline Bruneau thở dài. Để giải thích điều muốn hỏi, bà phải trở ngược

câu chuyện một chút.

— Ông cũng hiểu đấy, Pascal là một thằng bé, biết nói thế nào nhỉ, khá

ngây thơ, ông hiểu không?

— Tôi nghĩ là có.
— Không tinh ranh, chẳng phức tạp. Tôi thì chẳng hề muốn để nó sống

với bố nó. Jean-Pierre cho nó uống rượu bia, đấy là còn chưa kể đến những
cuộc đánh lộn, nhưng Pascal yêu bố nó, thực sự không thể hiểu nó tìm thấy
gì ở ông ta nữa. Vâng, thế đấy, nó chỉ thích bố nó thôi. Và rồi một ngày, đứa
con gái ấy xuất hiện trong đời nó, dễ dàng phỉnh được nó. Nó phát điên vì
con bé, hẳn nhiên rồi. Với nó thì bọn con gái… Cho đến lúc đó, thứ nhất là
không có nhiều đứa con gái. Rồi thì lần nào cũng rất tệ hại. Nó không biết
cư xử với bọn con gái. Thế rồi, đứa con gái kia xuất hiện, làm cho nó tha hồ
mà vênh. Nó mất trí hoàn toàn, hẳn nhiên rồi.

— Cô ấy tên là gì, bà có quen không?
— Nathalie à? Không, tôi chưa gặp con bé bao giờ. Tôi chỉ biết tên thôi.

Khi tôi nói chuyện với Pascal qua điện thoại thì lúc nào cũng là Nathalie thế
này, Nathalie thế kia…

— Cậu ấy không giới thiệu bạn gái với bà à? Hoặc với bố cậu ấy?
— Không. Nó cứ nói suốt là sẽ đến sống với con bé, rằng tôi sẽ thích con

bé lắm, kiểu như vậy.

Câu chuyện diễn biến rất nhanh. Bà biết được rằng Pascal gặp Nathalie

vào tháng Sáu, nhưng chẳng biết ở đâu hay bằng cách nào. Đến tháng Bảy
thì hai đứa biến mất.

— Lúc đầu, - Bà nói, - Tôi cũng không thấy lo lắng, tôi tự nhủ: chừng nào

con bé bỏ nó, thằng bé khốn khổ, thì nó sẽ quay về nhà bố nó, vậy thôi. Bố
nó thì phát điên phát rồ. Tôi nghĩ ông ta ghen đấy. Con trai ông ta, ông ta
cưng chiều kinh lắm. Ông ta là một người chồng tồi nhưng lại là một ông bố
tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.