ALEX - ĐỪNG ĐỂ BỊ ĐÁNH LỪA - Trang 111

Bà ngước lên nhìn Camille, ngạc nhiên trước lời đánh giá mà bản thân

cũng không trông chờ. Bà vừa nói ra một điều mà bà vẫn nghĩ nhưng không
hề hay biết. Bà lại chúi đầu xuống.

— Khi biết Pascal đã lấy cắp toàn bộ tiền của bố nó rồi biến mất thì cả tôi

cũng tự nhủ rằng con bé đó, vâng, thì, ông cũng thấy đấy… Với Pascal như
thế thì thật là lạ, ăn cắp của bố nó.

Bà lắc đầu. Về điều này thì bà biết chắc.
Camille nhớ lại bức ảnh chụp Pascal Trarieux tìm thấy ở nhà ông bố và

đúng lúc này, hình ảnh ấy khiến tim ông thắt lại. Cũng giống những người
vẽ giỏi khác, ông sở hữu một trí nhớ thị giác hoàn hảo. Ông nhìn thấy lại
thằng con trai đứng đó, một tay đặt lên thành máy kéo, cái dáng vẻ vụng về,
lúng túng, cái quần hơi quá ngắn, có vẻ tội nghiệp và đang cười ngoác
miệng, người ta phải làm gì khi có một thằng con trai đần độn và nhận ra
điều đó?

— Và rốt cuộc, chồng bà đã tìm ra cô gái ấy?
Phản ứng ngay tức thì.
— Tôi chẳng biết gì đâu! Tất tật những gì ông ta nói với tôi là ông ta sẽ

tìm ra con bé! Và con bé sẽ phải nói cho ông ta biết Pascal ở đâu… Nói
những gì con bé đã làm với nó.

— Những gì cô gái đã làm với cậu ấy?
Roseline Bruneau nhìn ra cửa sổ, đó là cách riêng của bà để kìm nén

những giọt nước mắt.

— Pascal sẽ không bao giờ bỏ trốn, nó không phải… Nói thẳng ra… Nó

không đủ khôn để có thể biến mất lâu đến thế.

Bà quay sang Camille và nói điều đó như thể đang tát ông một cú. Nhưng

bà cũng thấy tiếc vì đã làm thế.

— Đó là một thằng bé thực sự ngây thơ. Nó quen biết rất ít người, nó rất

gắn bó với bố, nếu tự ý thì nó sẽ không để hàng tuần, hàng tháng trôi qua
như thế mà không báo tin gì; nó không có khả năng làm thế. Vậy nên chắc
đã xảy ra chuyện gì đó với nó.

— Cụ thể thì chồng bà đã nói với bà những gì? Ông ta có nói định làm gì

không? Về…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.