ALEX - ĐỪNG ĐỂ BỊ ĐÁNH LỪA - Trang 133

— Anh thực sự làm tôi bực…
Để bày tỏ nỗi mệt mỏi chán ngán của mình, ông đứng dậy, ta sẽ xem xét

vấn đề này sau nhé, động tác uể oải, có thể anh có lý nhưng để sau, để sau
nhé. Những ai không biết rõ Le Guen, hẳn sẽ bảo là ông đã thực sự nản chí.
Ông ném một nắm tiền xu lên mặt bàn và lúc rời khỏi đó, ông giơ tay lên,
trông giống một bồi thẩm viên đang tuyên thệ, chào mọi người nhé, chỉ còn
nhìn thấy lưng ông, to kềnh càng như một tấm phản, ông nặng nề bước đi
khỏi đó.

Camille thở dài, người ta luôn có lỗi khi có lý quá sớm. Nhưng tôi chẳng

nhầm đâu. Vừa nói điều đó, ông vừa lấy ngón tay trỏ đập đập vào mũi, như
thể trước mặt Louis và Armand cần phải tuyên bố rõ rằng nói chung, ông
khá thính mũi. Chỉ có điều ông đã không chọn đúng thời điểm. Lúc này, cô
gái thuần túy là một nạn nhân. Và nếu không tìm được cô, khi mà ta được
trả lương để làm việc đó, đó không đơn thuần là một lỗi lầm nữa, thế nên, cứ
khăng khăng rằng cô là kẻ giết người và giết người không chỉ một lần thì
thật là một cách biện hộ không mấy hiệu quả.

Họ đứng dậy, chuẩn bị quay trở lại hiện trường. Armand đã chọt được

một điếu xì gà nhỏ, anh bạn bàn bên không có gì khác. Cả ba rời quán bước
về phía bến tàu điện ngầm.

— Tôi đã lập lại các đội, - Louis nói. - Đội đầu tiên…
Camille ngăn anh lại bằng cách đặt mạnh tay lên cánh tay anh, cứ như thể

ông vừa chợt nhìn thấy một con rắn hổ dưới chân mình. Louis ngẩng đầu,
lắng nghe, Armand cũng lắng nghe, một tai dỏng lên. Camille có lý, cứ như
đang ở trong rừng rậm vậy, ba người nhìn nhau, cảm thấy mặt đường rung
lên dưới chân họ theo nhịp những cú nện sâu trầm đục. Họ ngoái đầu lại
cùng một lúc, sẵn sàng tinh thần cho mọi tình huống bất ngờ. Trước mặt họ,
cách chừng hai mươi mét, một khối đồ sộ đang lao về phía họ với vận tốc
không thể tin nổi. Le Guen da sần đang chạy đến chỗ họ, hai vạt áo vest bay
tung sang hai bên càng làm thân người ông trở nên to lớn hơn, tay ông giơ
cao, bàn tay cầm chiếc điện thoại di động. Camille liền phản xạ tìm điện
thoại của mình, rồi nhớ ra rằng mình đã tắt. Ông không kịp có động tác gì
hay nhảy tránh ra, vì Le Guen đã ập đến chỗ họ, mất nhiều sải chân ông mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.