ALEX - ĐỪNG ĐỂ BỊ ĐÁNH LỪA - Trang 282

— Nói tôi nghe nào…
Vasseur không ngừng quay sang Louis và Armand, rồi lại ngoái về phía

Camille, thế rồi, anh ta đứng phắt dậy, tức tối đặt chếch cái ghế đi, như thế
anh ta có thể đối đầu với cả ba cùng một lúc mà khỏi cần quay người.

— Vâng?
— Vào giai đoạn ấy, chuyện với Alex ổn chứ? - Camille hỏi.
Thomas mỉm cười:
— Quan hệ của tôi với Alex lúc nào cũng ổn hết, thưa cảnh sát trưởng.
— Chỉ huy, - Camille chữa lại.
— Chỉ huy, cảnh sát trưởng, đại úy, tôi thây kệ đấy.
— Và anh theo một khóa đào tạo, - Louis nói tiếp, - khóa đào tạo do hãng

của anh tổ chức, chúng ta đang ở năm 1988, và…

— Thôi được rồi, nhất trí, OK, Zanetti thì tôi có quen. Tôi đã ngủ với bà

ta một lần, chuyện chỉ nho nhỏ vậy thôi!

— Anh tới Toulouse theo khóa đào tạo, ba lần mỗi tuần…
Thomas bĩu môi, tôi chả biết gì, sao các ông nghĩ tôi nhớ được chuyện ấy

chứ…

— Có đấy, có đấy, - Louis khích lệ anh ta, - tôi đảm bảo với anh, chúng

tôi đã kiểm tra rồi, ba lần mỗi tuần: từ ngày 17 đến…

— Thôi được rồi, OK, ba lần, OK!
— Ta bình tĩnh nhé…
Đó lại là Camille.
— Trò của các ông hơi có mùi kịch cổ lỗ đấy, - Thomas nói. - Tay ăn mặc

chải chuốt lục hồ sơ, thằng ăn mày tra hỏi còn thằng lùn thì ngồi tô màu ở
góc lớp học…

Máu Camille trào ra. Ông lao khỏi ghế ngồi, vọt tới. Louis đứng dậy, đặt

tay lên ngực sếp và nhắm mắt lại như một người đang cố tĩnh tâm, đó
thường là cách anh đối phó với Camille, anh bắt chước cách cư xử chuẩn
mực, hy vọng rằng chỉ huy sẽ làm theo nhưng lần này thì không được ích lợi
gì.

— Còn mày, thằng ngu to con kia, vở kịch của mày là: “Đúng, tôi đã ngủ

với nó năm nó mười tuổi và chuyện ấy hay lắm nhé”, mày nghĩ điều đó sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.