ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 101

Lão mở mắt ra.

- Sếp còn trẻ, sếp ạ, lão nói, sếp đang còn trẻ, sếp không hiểu nổi đâu.

Khi nào sếp bạc đầu như tôi, ta sẽ quay lại bàn chuyện này – cái chuyện
muôn thuở này.

- Chuyện nào là chuyện muôn thuở?

- Dào, tất nhiên là đàn bà chứ còn gì! Tôi phải nói với sếp bao nhiêu lần

rằng đàn bà là một chuyện muôn thuở. Hiện tại, sếp giống như một chú gà
trống choai phủ vội phủ vàng mấy con mái đánh nhoáng một cái, rồi ưỡn
ngực, leo lên chốc đống phân mà gáy và vây vo. Nó không nhìn những con
mái mà nhìn mào của chúng! Hừ, nó làm sao biết được gì về tình yêu? Ma
quỷ bắt nó đi!

Lão nhổ toẹt xuống đất, vẻ khinh bỉ, rồi quay đầu đi; lão không muốn

nhìn tôi.

- Thôi được, Zorba, còn Noussa ra sao? Tôi lại hỏi.

Zorba đáp, mắt dõi ra xa, về phía biển.

- Một buổi tối, khi trở về nhà, tôi không thấy nàng đâu Nàng đã đi rồi.

Một gã lính đẹp trai vừa mới đến làng và nàng đã bỏ trốn với hắn. Thế là
hết! Nói thật tình với sếp tim tôi vỡ đôi. Nhưng đồ chó đẻ ấy chẳng bao lâu
lại dính liền làm một. Sếp phải thấy những cánh buồm với những mảnh đỏ,
đen, vàng vá víu vào nhau bằng sợi se to đùng, mà cả trong những cơn bão
tố dữ dội nhất vẫn không rách. Ấy, tim tôi nó cũng như vậy đó. Không biết
bao nhiêu lỗ thủng, không biết bao nhiêu mảnh vá: nó không còn biết sợ gì
nữa!

- Thế bác không oán hận gì Noussa sao? Zorba?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.