ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 267

- Zorba! Zorba! Mụ đàn bà tội nghiệp lại năn nỉ. Mụ cúi xuống nhặt

chiếc khăn lên và ấn vào tay lão.

Lão vứt mẩu thuốc lá, túm cái nút và cởi ra. Lão mở xòe bàn tay và

nhìn.

- Cái gì thế này, mađam Bouboulina? Lão ngán ngẩm hỏi.

- Nhẫn, những chiếc nhẫn nhỏ, anh yêu quý. Nhẫn cưới mà, ngư nữ già

run run thì thào. Đây có người làm chứng, đêm thật đẹp, trời chuyển gió
xirốccô, Thượng đế nhìn xuống chúng ta, Zorba, chúng ta hãy đính hôn đi!

Zorba đưa mắt hết nhìn tôi, mađam Hortense, lại nhìn những chiếc

nhẫn. Một bầy quỷ đang vật lộn trong lão và lúc này chưa có tên nào chiếm
phần thắng. Người đàn bà khốn khổ khiếp hãi nhìn lão.

- Zorba! … Zorba của em! Mụ thủ thỉ.

Tôi đã ngồi dậy trên giường mình và đang theo dõi, Zorba sẽ chọn con

đường nào trong tất cả những hướng giải quyết mở ra trước mặt lão?

Đột nhiên lão lắc đầu. Lão đã quyết định. Mặt lão sáng lên, lão vỗ hai

tay vào nhau đánh đét và đứng bật dậy.

- Chúng ta ra ngoài đi! Lão kêu lên. Dưới ánh sao, cho Chúa chứng

giám! Sếp cầm lấy chiếc nhẫn, sếp có biết tụng thánh ca không?

- Không, tôi thích thú đáp. Nhưng cái đó không quan trọng!

Tôi nhảy xuống thường và đỡ mađam Hortense đứng dậy.

- Thôi được, tôi biết. Tôi quên chưa nói với sếp là trước kia tôi đã từng

ở trong ban hát nhà thờ; tôi thường theo linh mục trong các buổi hôn lễ, rửa
tội, tang lễ, vân vân; tôi thuộc lòng tất cả các bài hát nhà thờ. Nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.