ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 304

vật trên núi quanh năm, đến lễ Phục Sinh mới xuống gặp bà con và khiêu
vũ.

Ông thở dài.

- Ôi giá lão còn trai tráng như nó! Ông lẩm bẩm. Giá lão còn trẻ như nó,

thề có Chúa, lão sẽ tấn công chiếm Constantinople!

Gã thanh niên lúc lắc đầu và rống lên một tiếng không chút giống tiếng

người, như một con cừu động nứng.

- Đàn đi, đàn đi, Fanurio! Gã la lên. Đàn cho đến khi Thần Chết cũng

chết luôn!

Từng giây từng phút, Thần Chết chết rồi lại tái sinh, hệt như đời sống.

Từ bao ngàn năm, gái trai đã nhảy múa đón xuân về dưới vòm lá non của
cây cối – bạch dương, vả sồi, ngô đồng và cọ mảnh mai – và họ sẽ còn tiếp
tục nhảy múa hàng ngàn năm nữa, khuôn mặt cháy ngời dục vọng. Những
khuôn mặt thay đổi, nát vụn, trở về cát bụi, nhưng những khuôn mặt khác
lại trỗi lên thay thế. Trước sau chỉ có độc một người nhảy mà thôi nhưng
anh ta có cả ngàn mặt nạ. Bao giờ anh ta cũng ở tuổi 20. Anh ta bất tử.

Gã thanh niên đưa tay lên vuốt ria mặc dầu chẳng có - Đàn đi! Gã lại la.

Đàn đi, Fanurio, kẻo tôi nổ tung lên đây này! Người chơi đàn lia vung tay,
cây đàn hưởng ứng, chùm lục lạc lanh tanh nhịp nhàng và gã thanh niên
nhảy vọt lên cao bằng đầu người đập chân vào nhau ba lần trên không dùng
ủng giựt chiếc khăn trắng chít quanh đầu người bên cạnh, trương tuần
Manolakas.

- Hoan hô Sifakas! Mọi người kêu lên, các cô gái run rẩy cụp mắt

xuống.

Nhưng gã thanh niên không nói gì, cũng chẳng nhìn ai. Man dại mà vẫn

tự khép mình vào kỷ luật, gã tì mu bàn tay trái lên cặp đùi thon khỏe trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.