Anh ta phanh xe. Nina chìa đồng xu nắm chặt trong bàn tay và bỏ lên mặt
bảng đồng hồ. Đồng xu kêu leng keng và biến mất vào một cái khe nào đó.
Người lái xe nhổm người lên sau tay lái hi vọng nhìn thấy đồng 50 copec
hợp pháp cho cốc bia của mình. Nhưng không thấy.
- Cốc bia của tôi toi rồi. Cô thật chỉ đem lại vận rủi.
Cóthật chị là người đàn bà là rủi ro không? Chị có hai đứa con gái, được
chồng yêu. Hạnh phúc viên mãn, còn cần gì thêm nữa? Cánh cửa xe đóng
sập lại. Số phận qua lời nói của người lái xe đêm nay đã tiên đoán cho chị
một con đường rẽ. Con đường cay đắng của một góa phụ…
Chuyến bay tạm hoãn. Gió mạnh thổi xiên chéo; đài khí tượng không cho
phép bay. Các chiến sĩ chất đạn dược lên máy bay và nhận khẩu phần lương
khô. Những chiếc vali cá nhân, niềm tự hào của các ý tưởng thiết kế trong
đội đặc nhiệm, nhồi nhét đủ các thứ: Từ bàn chải đánh răng đến khẩu tiểu
liên, cũng đã được nhất vào khoang. Các chiến sĩ đứng dưới cánh máy bay
chụp ảnh kỷ niệm cùng nhau. Khi họ đang đi lên máy bay, tay thợ ảnh
Xerioska Ruvlin gọi giật lại. Tất cả quay mặt nhìn xuống. Con mắt dửng
dưng của chiếc máy ảnh ghi hình họ lần nữa, lần này là cảnh đứng trên cầu
thang máy bay. Đó là tấm ảnh các cựu chiến binh đội đặc nhiệm “A” quý
nhất. Nó luôn được nâng niu và treo ở những nơi trang trọng nhất trong các
ngôi nhà của các chiến sĩ. Nhưng nó cũng chỉ được xuất hiện cách đây
không lâu. Số phận tấm ảnh thật hẩm hiu. Gần mười lăm năm nó nằm lặng
lẽ trong một cuốn album gia đình. Cơ chế buộc những người lính phải im
lặng trong suốt một thời gian dài. Họ không được phép thừa nhận, dù bằng
lời hay ánh mắt, là đã tham gia vào các sự kiện đó. Một quan chức KGB
cấp cao nhấn mạnh: “Muốn nói gì cũng được – trừ sự thật!”. Nhưng đó là
chuyện về sau khoảng mấy tháng hay nửa năm, một năm gì đó. Còn lúc này
các chiến sĩ đang trên cầu thang máy bay, mỉm cười, chỉnh tề trong những
chiếc áo bay mùa hè, tự tin và vui với nhiệm vụ mà họ đang dấn thân vào…
Nắp ống kính máy ảnh sập lại lần cuối cùng. Cánh cửa ráy bay cũng sập
xuống. Chiếc cầu thang đơn độc tách sang bên như mang cuộc đời trước
đây của họ vào quá khứ. Không ai kịp nhận thấy vệt bánh xe ẩm ướt trên