ALFA SIÊU BIỆT ĐỘI NGA - Trang 63

mặt đường băng sân bay. Động cơ gầm lên ngắt quãng, viên cơ trưởng như
cảm thấy con đường trước mặt sẽ vô cùng khó khăn gật đầu với mặt đất
đang lùi xa: Xin Chúa phù hộ! Nếu được cầu nguyện họ cũng sẽ sẵn sàng.
Nhưng trong những năm tháng đó chuyện này được chấp nhận. Trong
khoang máy bay, mọi người lặng lẽ lo công việc. Không ai biết mình sẽ
được chào đón ra sao ở nơi ấy. Chắc không thể có bánh mì và muối được 1
(Người Nga có phong tục đón khách quý bằng bánh mì và muối). Mong sao
không phải là những viên ch! Romanov chia đội đặc nhiệm ra thành từng
cặp như các biên đội máy bay, một tốp trưởng và một yểm hộ. Chẳng hạn
anh ghép Pliuxnin và Trudexnov thành một cặp. Họ hợp nhau nhất và luôn
biết phối hợp đẹp. Nhưng về thể chất lại khác nhau: Một người cao lớn và
săn chắc, người kia thấp hơn và lực lưỡng. Họ đang cùng bay đến Cabul…
Jenia Trudexnov là một xạ thủ tuyệt vời còn Xa sa, nếu cần sẽ yểm hộ bằng
nắm đấm của một võ sĩ quyền Anh. Rõ ràng họ có thể bù đắp cho nhau.
Thực tế sau này ở Afghanistan có nhiều điều thay đổi, không như ý nghĩ đã
sắp đặt và chuẩn bị trước. Nhưng biết làm sao được, chiến tranh mà! Máy
bay nghỉ tại Dusanbe. Romanov yêu cầu được cấp chăn đệm. Mọi chuyện
diễn ra suôn sẻ. Một người nào đó nói đùa là thiếu tá Romanov đã tất bật vô
ích: Bay đến nơi sẽ có người lo cho hết. Người khác có thể còn tin, riêng
Romanov vốn là tay lõi đời trong hệ thống an ninh quốc gia không chỉ một
năm, anh biết chỉ nên dựa vào cố gắng của bản thân chứ đừng hi vọng ở
lòng tốt của mấy tay cán bộ hậu cần ăn no béo mập. Họ vượt biên giới vào
ban đêm. Các chiến sĩ người thì thiu thiu ngủ, người nhai lương khô, còn
thượng úy Sergei Cuvưlin nhìn qua cửa sổ. Anh không ngủ được. Dưới
cánh máy bay có những đốm lửa rơi la đà cứ như máy bay gieo chúng
xuống cánh đồng đêm mênh mông. Những đốm sáng chấp chới hạ xuống
rồi tắt lịm trên các sườn núi. Đèn trong khoang máy bay thình lình tắt phụt
và một phút sau chuồi đốm lửa lùi lài rất xa ở phía sau. “Biên giới!”. Sergei
thầm đoán và có cái gì đó làm trái tim anh nhói đau. Anh nhớ mười năm
trước, năm 1969, đoàn tàu quân sự đưa các anh từ nước Đức trở về. Buổi
sáng có ai đó hét toáng lên: “Này các ông bạn phục viên! Biên giới đây
này!”. Mọi người ầm ĩ từ các giường nằm nhảy xuống. Đoàn tàu lên chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.