ALFRED HITCHCOCK TUYỂN CHỌN - Trang 104

- Ồ, chưa chắc... - hất cái mũ ra sau, chu môi rồi ngồi xuống một góc bàn,
hai tay đặt trên đùi.
Người ở văn phòng quận nói:
- Đúng hắn đấy!
Với một giọng như thể câu nhận xét vừa rồi của Cochran khôn ngoan, sâu
xa lắm.
- Toàn bộ vụ việc xem ra đơn giản như chuyện trẻ con ấy. Tối qua cô
Morison thấy một người rất giống Palica. Ngay tức khắc, cô…
Cochran nói:
- Chúng ta không tìm ra súng.
- Cứ cho là vậy đi. Tôi cũng muốn tìm ra hung khí lắm chứ. Nhưng khi ta
đã thuyết phục được cả một bồi thẩm đoàn không cầm súng, tôi không
thấy...
McReynolds thình lình xổ ra một cách giận dữ hung hăng như thể lời nói từ
trào ra.
- Đợi chút, tôi và Cochran chịu trách nhiệm về hắn, không phải ông. Khi
điều tra vụ đó, tôi cũng đổ mồ hôi máu ra mà chẳng đáng kể sao. Tôi không
muốn quan tâm thêm tới người đó, không bao giờ.
Cochran cũng đồng ý tới đây - như thể hai người tự khích nhau - nâng bàn
tay phải khỏi đùi, xem xét hai bên bàn tay rồi quyết định tiến xa thêm chút
nữa.
Cochran nói:
- Tôi đã từng thấy những bà bồn chồn, hoảng loạn như bà Sawyer nhận
ngay những cảnh sát được xếp vào hàng cho các bà ấy nhận dạng, là hung
thủ. Đúng là cặp vợ chồng làm chứng cũng đồng ý với bà Sawyer. Những
người làm chứng kiểu này thường hùa ngay theo với người nào quả quyết
trước nhất. Tôi đồng ý với ý kiến vừa rồi của Mac. Chúng ta bàn về điểm
đó đi.
Cô Ellen Morison có vẻ bồn chồn nhưng quả quyết, nhìn Cochran rồi nói
nhỏ nhẹ:
- Cám ơn ông, tôi cảm thấy dễ chịu hơn rồi. Tôi đã khai trước tòa là người
bắn ông Sawyer, người mà tôi báo cho các ông tôi thấy ngoài quán rượu tối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.