ALFRED HITCHCOCK TUYỂN CHỌN - Trang 145

tượng, cái ký ức về người khách ngắm tuyết. Trước nhất là hai cánh vai
rộng. chắc là ông ta mặc loại áo lạnh dày kiểu cũ, cổ bằng da lông thú nâu.
Ông nhảy đại xuống tàu khi nhớ ra chú Old Jim thường mặc áo đó. Ông
như nhìn thấy người mặc loại áo đó khắp nơi. Khi ông đến toa bảo vệ để
nhận hành lý, thẻ trong tay, xếp trong hàng chật ních, ông cảm thấy như cái
cổ áo lông thú nâu đè lên vai ông.
Người khuân vác kêu giùm ông một taxi. Trông thấy cái xe taxi ở London
lại, ông thấy thanh thản. Tiếng chiếc rương va vào nóc xe, tiếng người tài
xế, tất cả đều thân quen. Ông cho tài xế địa chỉ, cho tiền uống nước người
xách hành lý rồi vào xe. Tuy nhiên người khuân vác cứ giữ cửa xe lâu hơn
cần thiết.
Ông phải kêu lên:
- Đóng cửa đi, nhanh lên.
Xe chạy mà người đó cứ đứng nhìn theo xe. Trong xe tối mù. Tony không
trông thấy gì cả nhưng ông cũng sờ trên mặt ghế, quơ quơ khoảng không
gian chung quanh xem có gì không.
Đến khúc này Hargreaves ngắt câu chuyện hai ba lần, như thể khó nói lắm,
không phải vì sợ hiểu lầm mà vì khó dùng chữ chính xác, bàn tay đeo găng
xòe ra, bấu vào đùi.
Lần đầu tiên người khách của ông - quí cô Judith - ngắt lời ông, hỏi từ phía
bên kia chiếc đèn sưởi.
- Làm ơn. Ngài đợi một chút.
- Cái người theo dõi Tony ấy - cô cũng khó diễn tả - Ngài không nói với tôi
là... Thôi được là...?
- Là sao?
- Là đã chết.
Hargreaves ngập ngừng:
- Tôi cũng chẳng biết người ấy là ai hay là ma. Có điều người ấy mặc áo
khoác dày, cổ lông thú nâu. Tôi đang kể những gì Tony nói với tôi và tôi
tin.
Judith che mặt, giọng ngọt ngào của cô cất lên:
- Mà có là ma cũng vậy thôi, chắc chắn người ấy gây ảnh hưởng xấu lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.