ALFRED HITCHCOCK TUYỂN CHỌN - Trang 159

- Em xếp ông ấy vào phòng chứa đồ rồi. Em đem hết mấy món bề bộn
choán chỗ đi nơi khác.
Ông nhìn quanh mình, xa vắng như thể cố nhớ vài nét về bức tượng.
- Vậy là em đã dẹp bức tượng đi rồi. Anh nhớ ông ấy, ông ấy gợi cho anh
vài ý nghĩ.
- Ý nghĩ gì?
- À anh chẳng rõ nữa. Kiểu Khổng Tử viết ấy mà.
- Ông ấy chẳng giống triết gia gì cả - Bà nói mà chẳng có ý niệm gì về ông
Khổng cả. Ông ấy là một nông dân.
- Vậy sao, thôi được, chỉ là một bất đồng nhỏ - ông mở sách.
- Những bông hoa có đẹp không, anh Gerald?
- Đẹp.
- Ông Joyce cho em đấy. Hoa mới cắt trong vườn.
- Vậy thì tốt.
- Đêm nào anh cũng phải đọc sách mới được à, anh Gerald? Em ở nhà cả
ngày chẳng có ai trò chuyện, về tới nhà anh lại chúi mũ vào mấy quyển
sách - khi nói tới đây bà ân hận đã nói - Em chưa nói với anh, tối qua em
mời ông Joyce ăn tối.
- Vậy thì em lịch sự lắm. Ông ấy chắc là cô đơn.
- Em không nghĩ vậy. Vợ chết ông ấy càng được thanh thản.-
Gerald ngước mặt lên:
- Chính ông ấy nói vậy à?
- Ông ấy không nói đầy đủ như vậy, nhưng nói bằng thực tế.
- Ông ấy chắc là típ người đặc biệt. Bà ấy chết vì bệnh gì?
- Em chẳng nhớ, có lẽ bệnh tim.
- Ngộ đấy - ông quay trở lại với cuốn sách.
- Sau khi ăn tối ông ấy và em đi dạo trên xe ngựa. Đi đến tận Cos Comer
rồi về.
- À ra thế - ông Gerald chỉ nói vậy.
- Anh Gerald, anh mập ra đấy.
Ông lại nhìn lên.
- Anh không nghĩ như vậy. Anh vẫn chỉ cân nặng ở mức lâu nay: có thể chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.