ALFRED HITCHCOCK TUYỂN CHỌN - Trang 171

thôi. Bà ra xem đồng hồ ở trên phòng. 10 phút nữa lại có chuyến xe buýt.
Rồi có chuyện gì nữa đâu, ăn tối qua loa, một cuốn sách hấp dẫn rồi một
giấc ngủ ngon. Cái lão già nông dân tinh quái thế mà đúng, nhà tiên tri cần
đi hót tóc ấy.
Các ngọn đèn điện nhấp nháy chực tắt rồi lại lóe lên. Cứ để cho đèn tắt
ngấm đi, Sarah. Cái gì còn lại cho bà, bà có thể nhìn bằng ánh sáng đèn cầy.
Bà xuống tầng hầm lấy đèn dầu lên, lấy chiếc đèn pin trong phòng đồ đạc
dưới bếp. Khi bà trở lên phòng khách, một cơn gió nữa thổi bay những tờ
báo như diều. Đèn điện lại chập chờn. Một tiếng động phía tiền phòng làm
bà chú ý. Dường như tiếng chuông điện thoại bị mưa gió đánh bạt. Khi ra
đến chỗ điện thoại, đồng hồ điểm giờ và xe buýt đã trễ 20 phút. Cái điện
thoại trông có vẻ gì đó khiến bà tin là nó không còn liên lạc được. Nếu biết
nó còn tốt thì càng căng thẳng nhức đầu. Ta chỉ tưởng tượng thôi, bà lẩm
bẩm. Tất cả mọi sự xảy ra ngược với mong ước của bà. Thế rồi bà bực
mình với mình, rồi lai giận lây đến Gerald. Anh đã sỉ nhục tôi, sỉ nhục
chồng chất lên lãnh đạm.
Bà nghe thấy nhưng tiếng thùm thụp ở trên lầu, ở phía ngoài nhà. Bà tắt
đèn và áp mặt vào kính cửa sổ. Một cây thích lớn bị gió lung lay rồi thổi
tróc gốc, một cành đập vào nhà. Trên đường bây giờ cũng chẳng còn ngọn
đèn nào nhấp nháy. Mất điện. Rồi một đốm sáng hiện ra trước mắt bà, nó
lớn dần, hơi lay động. Bà nghĩ đó là ánh đèn pin. Không biết anh Gerald có
mang theo một cái hay không. Sau đó thì bà xác định được là chiếc đèn trên
xe ngựa của Joyce, ông ấy đang về nhà.
Khi bà bật công tắc. Đèn không sáng. Bà mò mẩm vào nhà, đèn đóm tắt
hết. Dò từng bước, bà xuống tầng trệt. Một luồng không khí tạt vào phòng
qua ống khói, ẩm ướt, nhạt nhẽo và khó chịu. Bà đốt đèn dầu, xách vào
bếp. Qua cửa sổ nhà bếp, bà thấy cái đèn trên xe của Joyce nhấp nhô khi
ông ấy dẫn ngựa vào chuồng. Mà chẳng thấy người, cũng chẳng thấy ngựa,
bà chỉ thấy bóng đèn nhạt nhòa rồi mất hẳn. Khi ánh đèn của Joyce lại ló ra
ở cửa, bà cầm đèn lên, đưa lên, hạ xuống như một lời chào. Lần này ông ta
đi ra lới hàng rào. Bà mở hé cửa và giữ chắc để gió không thổi cửa mở tung
ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.