ALICE Ở XỨ SỞ DIỆU KÌ - Trang 80

đầu chim:

- Chuyện gì đã khiến Giả Ba Ba buồn bã đến thế?

Sư tử đầu chim trả lời gần giống câu nói lúc trước của nó:

- Tất cả đều do anh ta tưởng tượng ra cả thôi. Anh ta chẳng có nỗi buồn

nào cả. Đi nào!

Cả hai đến trước mặt Giả Ba Ba. Giả Ba Ba nhìn họ bằng đôi mắt to đẫm

lệ nhưng không nói gì.

- Đây là một cô bé. Cô ấy muốn nghe chuyện của anh - Sư tử đầu chim

giới thiệu.

- Tôi sẽ kể cho cô ấy nghe. Cả hai ngồi xuống đi và xin đừng nói lời nào

cho đến khi tôi kể xong câu chuyện. - Giả Ba Ba nói, giọng nó nghe trầm và
ồm.

Alice và Sư tử đầu chim ngồi xuống và trong vài phút, không ai nói gì.

Alice nghĩ: “Chẳng biết bao giờ nó mới kết thúc câu chuyện nếu nó không
chịu bắt đầu.” Nhưng rồi cô cũng kiên nhẫn chờ đợi.

Cuối cùng, sau một tiếng thở dài, Giả Ba Ba bắt đầu:

- Ngày xưa, tôi thật sự là rùa.

Thế rồi lại im lặng kéo dài và chỉ có tiếng thở “Huých! Huých!” từng nhịp

một của Sư tử đầu chim cùng với tiếng thổn thức của Giả Ba Ba. Alice đã
định đứng dậy và nói: “Cám ơn vì câu chuyện thú vị của anh.” Thế nhưng cô
lại nghĩ biết đâu sau đó lại chẳng có những chi tiết thú vị. Thế là cô lại ngồi
yên và chờ đợi.

Cuối cùng, Giả Ba Ba đã bình tĩnh trở lại mặc dù đôi lúc vẫn còn tiếng

nức nở:

- Khi chúng tôi còn nhỏ, chúng tôi đã đến trường học ở ngoài biển. Thầy

giáo là một ông rùa già, chúng tôi vẫn gọi ông là thầy Rùa Cạn.

- Sao lại gọi ông ta là rùa cạn, nếu ông ấy không phải là Rùa cạn thì sao? -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.