- Cũng may mắn nữa là mình đã chạy qua chỗ ấy, chứ không thì các
bạn đón hụt mình rồi ! - Alice thở dài.
Cả bọn lên xe hơi của Bess và rời xa nơi ấy.
Chẳng mấy chốc đèn pha chiếu sáng chiếc xe thể thao của Alice, vẫn
đậu ở chỗ cũ trong khoảng rừng thưa. Họ xuống xe, vú Sarah đã đem theo
chìa khóa dự phòng để mở công tắc xe và, sau một giây do dự, bà trao lại
cho Alice.
- Con cảm thấy thật sự khoẻ khoắn để lái xe được chứ ? - Bà hỏi.
- Vâng - Alice quả quyết - Thậm chí việc này còn khiến con khoẻ hơn
trước nữa. Con hết sức hài lòng vì được gặp lại chiếc xe yêu quí của mình.
Alice ngồi trước tay lái khởi động máy xe, tiếng ro ro của động cơ
khiến cô an tâm. Vú Sarah lên ngồi cạnh Alice, ôm theo con Togo đặt ngồi
trên đùi và chiếc xe chuyển bánh nối theo chiếc xe của Bess.
Ra tới đường lộ, Alice và Bess tăng tốc và chốc lát sau, họ đã thấy
thấp thoáng những mái ngói đầu tiên của River City.
Trước nhà Bess, cả hai đều cho xe đi chậm lại.
- Chị có chắc là đủ khả năng để về tới nhà mà khỏi cần bọn này đi theo
canh chừng không đấy ? - Bess thò đầu ra ngoài cửa xe lớn tiếng hỏi với vẻ
quan tâm đầy tự hào như thể cô vừa chiến đấu anh dũng với bọn xấu để cứu
Alice.
- Chắc mà ! - Alice cười đáp - Cám ơn.
Alice vẫy tay ra dấu tạm biệt và lái xe vượt lên. Vài phút sau, cô đã
thắng xe lại trước nhà để xe của mình.
- Kìa ! Lạ thật ! - Bà vú Sarah la lên, đầy kinh ngạc - Lẽ nào vú lại vẫn
để đèn đóm sáng choang trong phòng khách và phòng treo áo khi đi ra khỏi
nhà sao ?
Bỗng nhiên con chó săn bắt đầu sủa như điên.
- Có gì vậy, hả Togo ? - Alice hỏi.
Cô mở cửa xe, con chó phóng xuống đất, chạy tuốt lên bục cửa và cào
chân vào cánh cửa.
- Nó làm như thể đang có ai ở trong nhà ấy ! - Vú Sarah nói với vẻ lo
ngại.