ALICE VÀ CHIẾC BÌNH CỔ - Trang 122

- Ông đó ư, giáo sư Monroe ?
- Phải, tôi tin là mình có chuyện hay cần loan báo liên quan tới cái mỏ

đá kao-lanh ấy.

- Đó là chuyện gì vậy, thưa ông ?
Nhà địa chất không cung cấp bất luận thông tin nào qua đường dây

điện thoại. Quơ vội chiếc xắc tay, Alice báo cho bà Sarah biết cô tới nhà
giáo sư Monroe và chạy vội xuống nhà xe.

Mấy phút sau, Alice đã nhấn chuông nhà ông giáo sư, ông ta lập tức

mở cửa đón cô không cần thăm dò trước qua lỗ quan sát. Chẳng nói chẳng
rằng, ông đưa cô vào thẳng phòng khách và cầm lấy một gói đồ để trên mặt
bàn giấy của mình, đặt vào tay cô gái.

- Cô nghĩ sao về vật này ? - Ông giáo sư nói lúng búng trong miệng.
Alice nhìn kỹ gói đồ. Nó đã được gửi đến bưu diện San Francisco và,

rõ ràng là đã bị mở ra.

Địa chỉ không đầy đủ được ghi như sau: Ông Monroe, River City.
Alice đưa mắt nhìn nhà địa chất, tỏ ý muốn hỏi.
- Mở ra đi - Ông ta nói.
Alice gỡ sợi dây cột, tháo bỏ nắp của một cái hộp bằng bìa cứng màu

trắng và thấy nhiều tuýp sơn màu nhãn hiệu xuất xứ từ Trung Quốc.

- Ủa ! Đây là loại sơn mà những người thợ gốm vẫn thường dùng -

Alice nói vì cô đã từng thấy những tuýp sơn màu tương tự tại xưởng sản
xuất của Dick.

- Phải ! - Ông giáo sư lẩm bẩm - và các tuýp sơn này đã được gởi đến

từ Trung Quốc. Chúng đựng những loại sơn rất quí hiếm. Điều phiền phức
duy nhất, đó là không phải chính tôi đã đặt mua chúng.

- Vậy thì ai đã đặt mua ạ ?
- Cô cứ việc đoán đi. Tôi thì tôi chẳng biết nói sao nữa.
Alice lại xem kỹ nét chữ viết.
- Gói đồ này chắc là được gửi cho ông Monroe kia, người sở hữu

miếng đất gần dòng sông Thợ Săn ấy.

- Đúng thế ! - Ông giáo sư lên tiếng - Mà tại sao, tôi xin hỏi cô, tại sao

cái kẻ xa lạ đáng kính ấy, kẻ trùng tên với tôi ấy, lại đặt mua loại sơn này,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.