ALICE VÀ CHIẾC BÌNH CỔ - Trang 130

Chương XXI

BÍ ẨN BỊ PHANH PHUI

Khi Alice và ông Triệu lên đường thì trời đã về chiều.
Lúc biết kế hoạch của hai ông cháu, Connie Milltop đã ra sức can gián,

chị cho rằng họa có là điên mới không xin cảnh sát chi viện cho. Trước
những lý lẽ đầy tính thuyết phục của Alice, chị đành cúi đầu chào thua.

- Dick có cất dưới hầm rượu một vật có thể trèo lên vách rào một cách

dễ dàng, chị nói với hai ông cháu. Đó là một thang dây với một chùm móc
sắt gắn ở hai đầu.

Alice vô cùng mừng rỡ, vì cô nghĩ rằng chiếc thang do Bess và Marion

bỏ lại trong rừng không dễ gì mà còn ở nguyên chỗ cũ. Dù sao chiếc thang
ấy cũng quá cồng kềnh, nếu có leo được vào trong cũng không thể kéo nó
theo để sử dụng lúc leo ra được.

Khi hai người đi tới nơi mà từ đó họ có thể nhìn thấy cái ống khói

xiên, Alice tính chỉ cho ông già thấy vật trang trí uốn bằng sắt. Cô ghé mắt
dòm qua lỗ hổng hình bầu dục do một mắt cây tróc ra để lại và bất giác
buông một tiếng kêu giận dữ:

- Nó không còn ở đó nữa !
- Cái gì ?
- Cái tấm sắt có nghĩa là "Kiu" ấy !
"Phải chăng là do lỗi của mình ?" Alice tự hỏi. Kẻ đã gắn nó lên đó có

lẽ không muốn các nữ tu Áo Lam nhìn thấy nó. Thế mà chính cô đã tiết lộ
nó cho một người trong đám ấy !

Hấp tấp, Alice quăng chùm móc sắt, leo lên các nấc thang và nhìn

xuống phía dưới vách rào. Không một bóng người. Cả con chó cũng hoàn
toàn không thấy. Ông Triệu và cô có thể đột nhập vào vườn mà không gặp
mối nguy nào.

Alice sợ cụ già không đủ sức để leo trèo, nhưng ông còn nhanh nhẹn

hơn cô tưởng, và chẳng mấy chốc ông đã nhẹ nhàng buông mình xuống bên
trong khu đất có rào vây quanh. Đến phiên mình, Alice nhảy xuống, sau đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.