ALICE VÀ CHIẾC BÌNH CỔ - Trang 51

Chương IX

NHÀ ĐỊA CHẤT BẲN TÍNH

Thất vọng, Alice đứng lặng nhìn chỗ trống trên kệ.
Gia đình Fellmor và các khách mời của họ cũng đã lục tục kéo vào.
- Có chuyện gì xảy ra vậy, Alice ? - Ông Fellmor hỏi.
Trong lúc báo cho ông vụ mất trộm mà ông vừa trở thành nạn nhân,

Alice không sao chống lại được một mặc cảm phạm tội. Nếu như tên trộm -
chắc hẳn đã theo dõi cô - mà không thấy cô sao chép những chữ Hoa trên
mặt chiếc bình, thì có lẽ nó đã chẳng bao giờ nẫng mất chiếc bình. Nhưng
tại sao nó lại lo sợ, việc cô có trong tay một bản sao những ký hiệu ấy ?

Cô trở lại ngắm nghía những dấu chân để xem nó có giống với những

vết đã thấy gần cầu Thợ Săn không. Nhưng cô đã thất vọng. Những dấu
chân này vừa ngắn hơn lại vừa rộng bản hơn.

Alice nói điều đó với Bess và Marion lúc này đã đến bên cô.
- Tớ thì tớ tin rằng tên trộm dù sao cũng là một đồng bọn của gã

Raynold - Marion nói - Chắc là một tên trong bọn đã tập kích chúng ta
trong rừng.

- Và là kẻ đã được giao cho việc theo dõi chị, Alice ạ - Bess không biết

đã kịp rửa sạch cái miệng đầy kem từ lúc nào nói với vẻ lo sợ - Chị nên từ
bỏ cái ý định làm rõ vụ bí ẩn này là hơn.

Nghe ba cô trao đổi như vậy, gia đình Fellmor và các cô bạn khác đều

muốn biết thêm nhiều hơn. Nhưng Alice chỉ nói với họ một số nét ngắn
gọn, và khuyên ông Fellmor đi gọi điện cho cảnh sát.

- Một buổi dạ hội vui thế mà kết thúc kiểu này, thật uổng hết sức ! -

Marion than phiền.

Tất cả các cô bạn được mời đều đồng tình với ý kiến trên qua những

lời xầm xì bàn tán. Sau khi cảm tạ bà Fellmor, họ đã theo nhau rút lui khỏi
ngôi nhà mến khách.

Alice chợt nẩy ra một ý; cô lại gần bàn viết, cầm lấy tấm lót tay đã

dùng để thấm khô mực trên tờ giấy sao chép những chữ Hoa lúc nãy. Và cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.