ALICE VÀ CHIẾC BÌNH CỔ - Trang 53

rằng có thể tin ở con gái của mình, chỉ hạn chế ở việc dặn dò con phải hết
sức thận trọng.

Sáng hôm sau, Alice đã điện thoại đến gia đình Fellmor để cám ơn họ

về buổi dạ hội tuyệt vời mà họ đã mời mình tham dự, mặt khác, để hỏi xem
họ có thêm tin tức nào liên quan đến tên trộm không.

- Hoàn toàn không. - Hélène trả lời - Lẽ ra chính bạn là người phải tìm

ra tên trộm mới đúng chứ !

- Nếu biết được điều gì mới, mình sẽ cho gia đình bạn biết ngay. -

Alice hứa hẹn.

Rồi cô gác máy.
Vì chẳng biết làm gì để dò tìm cho ra tung tích bọn trộm, Alice đã

quyết định trong khi chờ đợi một manh mối rõ ràng hơn nên dồn mọi nỗ lực
của mình vào việc phát hiện bằng được địa điểm mỏ kao-lanh. Cô tìm đến
thư viện thành phố để tham khảo các tác phẩm viết về khoa địa chất học. Cô
đã xem lướt qua nhiều bộ sách, đã dò kỹ nhiều bản đồ, mà chẳng biết thêm
được điều gì mới cả.

Với một tiếng thở dài, cô thu dọn các sách tham khảo lại, gấp gọn các

bản đồ và đem trả chúng về chỗ cũ. Cô thủ thư đã trông thấy vẻ mặt thất
vọng của Alice.

- Em có cần chị giúp gì không ? - Cô ta đề nghị một cách chân tình.
Alice gật đầu và trình bày với cô thủ thư vấn đề của mình.
- Tại sao em không thử đi gặp ông Monroe một lần nhỉ ? - Cô thủ thư

gợi ý - Do là một cựu giáo sư về khoa địa chất và nếu như có ai biết về một
mỏ kaolanh, thì đó hẳn phải là ông ta. Chị sẽ cho em địa chỉ ông ta. Có điều
em đừng quá hoảng hốt vì tính cục cằn của ông ta nhé !

- Cám ơn chị rất nhiều - Alice nói với nụ cười rạng rỡ trên môi.

***

Nhà địa chất học cư ngụ trong một căn hộ nhỏ, cách nhà Bess khoảng

100 mét. Thang máy đưa Alice lên tầng lầu cuối cùng. Cửa thông ra cầu
thang của ông giáo sư nằm đối diện với lồng thang máy. Alice nhấn nút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.