ALICE VÀ CHIẾC BÌNH CỔ - Trang 81

- Năm năm trước, ông ta nói, một người đàn ông tên Peter Monroe,

quê ở Philadelphia, đã mua một dải đất với chiều dài khoảng 250 mét, xưa
kia có một lò rèn được xây dựng ở đó.

- Peter Monroe ! - Alice kêu lên, cực kỳ sửng sốt.
- Ông ta là ai vậy ? - Ned hỏi.
- Một nhà địa chất mà mình đã đến để hỏi về mỏ kaolanh. Bây giờ

mình mới biết tại sao ông ta đã yêu cầu mình báo cho ông ta, nếu một lúc
nào đó mình xác định được cái mỏ ấy.

- Chuyện gì lạ vậy ? Một chủ sở hữu mà lại tự nhận là mù tịt không

biết tài sản của mình nằm ở đâu ! Kỳ thật ! Bạn có muốn hai đứa mình tạt
qua nhà ông ta không ?

- Rất sẵn lòng, nếu có đủ thời gian.
- Ồ ! Được mà ! Buổi liên hoan mãi đến tối mới mở màn bằng một dạ

tiệc lúc đó ta sẽ có dịp làm quen với các bạn bè và gia đình của họ. Còn bây
giờ thì mình rất muốn thấy gã Monroe ấy là ai mà dám giỡn mặt với nhà
thám tử tài ba nhất thế giới chứ !

- Ned ! Bạn mà còn nhạo mình nữa, mình sẽ cho bạn xuống giữa

đường cho mà coi.

Ned le lưỡi làm bộ hoảng sợ và không nói thêm lời nào nữa.
Ít phút sau, đôi bạn đến gọi cửa nhà ông Monroe. Cũng như lần đầu

ghé thăm, Alice thấy một con mắt trong lẽ cửa, rồi cánh cửa mở toang ra.

- Rất mừng được gặp lại cô - vị giáo sư nói ngắn gọn - Tôi có cái này

cho cô coi đây. Nhưng, hãy cho tôi biết mục đích cuộc ghé thăm của cô cậu
đã chứ.

Alice giới thiệu Ned với ông ta.
- Chúng cháu đã khám phá được bí mật của ông rồi, giáo sư ạ - Alice

nói tiếp.

- Bí mật của tôi ! Bí mật nào nhỉ ?
- Chủ sở hữu của khu mỏ, không ai khác hơn là... chính giáo sư.
- Là tôi ư ? Tôi xin thề là nếu...
Sự kinh ngạc khiến ông nghẹn lời, có vẻ như nghẹt thở; ông bỏ lửng

câu nói của mình, và mái tóc hung đỏ của ông như dựng lên. Sau cùng ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.