ALICE VÀ CHIẾC BÌNH CỔ - Trang 95

- Cháu sẽ cố tìm hiểu xem cái hộp đựng kẹo này xuất xứ từ đâu - Alice

nói - Điều ấy không chừng sẽ giúp ta lần tìm được tông tích của hai cha con
bác Thế Nguyên cũng nên.

Nét mặt ông Triệu sáng hẳn lên.
- Ý kiến rất hay ! - ông ủng hộ.
Khi Ned dẫn Alice đến gặp mẹ đẻ của cô dâu, một cách kín đáo, cô đã

khéo léo thăm dò về gốc gác của món quà tặng ấy.

- Chính bà Blackbor đã tặng nó cho con gái bác - bà Massey đáp - Bà

ấy đã bắt gặp nó trong một cửa hàng ở Horsefield nơi chuyên doanh những
hàng thủ công mỹ nghệ cổ xưa làm dưới dạng những món đồ chơi xinh xắn
rất dễ thương.

Alice có biết cửa tiệm ấy và cả người chủ tiệm nữa. Năm ngoái, cha

con cô đã mua của ông ta một bộ đồ trà tuyệt đẹp. Cô xin phép bà chủ nhà
cho mình điện thoại nhờ. Lời yêu cầu của cô đã được đáp ứng kèm theo một
nụ cười niềm nở.

- Đến một buổi chiêu đãi như thế này mà bạn vẫn chỉ nghĩ đến công

việc ư ? - Ned cằn nhằn trong lúc đi theo Alice tới chỗ đặt máy.

Alice mỉm cười thật tươi, nụ cười khiến Ned bao giờ cũng quên ngay

những điều mình vừa nói.

- Điện thoại xong, mình sẽ cùng với bạn ra gặp bạn bè liền mà.
- Phải, nhưng sau đó bạn cũng đi với mình tới Câu lạc bộ Thảo

Nguyên, như đã hẹn với số bạn học của mình nhé ! Và bạn hãy liệu hồn nếu
không dành cho mình độc quyền khiêu vũ với bạn từ đầu đến cuối cuộc vui
đấy !

- Nhưng ai đã nói là không muốn nhảy với một ả khập khiễng hả ? Ai

? Ai nào ? - Alice nói với vẻ láu lỉnh, kèm theo một cái "đá lông nheo" dễ
thương tới mức Ned chỉ còn biết đứng cười trừ...

Đầu dây, một giọng nói vang lên.
- Alô ? - Alice nói - cho cháu nói chuyện với bà Lorrimer, được không

ạ ?

- Chính tôi đây.
- Cháu là Alice Roy, ở River City. Cháu xin chào bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.