ALICE VÀ CHIẾC BÌNH CỔ - Trang 97

thì.

- Chị hãy nhận ngay đi, cứ việc nhờ em liền đi !
- Nếu vậy, ngày 19 này em có rảnh không nhỉ ?
- Có.
- Hôm ấy, chị được mời dùng bữa trưa ở nhà một người bạn mà chị rất

muốn đến dự, kẹt một nỗi Dick hôm ấy lại bận đi xa... để tìm một loại đất
sét có chất lượng hơn.

- Có điều... không phải là kaolanh đâu - Dick nói rõ - Có gì mới lạ về

vụ này không, hả Alice ?

- Vẫn là con số không. Nhưng em chưa chịu thua đâu. Ngay khi nào có

cơ hội, em sẽ đến thăm dò một dải đất mà em có quen biết với người chủ sở
hữu nó.

Và Alice kể cho Dick nghe về những lần chuyện trò với ông giáo sư

địa chất.

- Em mà khám phá được khu mỏ ấy thì thật là tuyệt. Anh sẽ bồi hoàn

cho ông Triệu càng sớm càng tốt. Sau đó, anh sẽ gây dựng lại từ đầu cơ
nghiệp của mình.

- Coi chừng ! Cô dâu tới đó ! - Một cô gái kêu lên, mặt đỏ bừng vì

phấn khích.

Rốt cuộc rồi Ned cũng gặp lại được Alice và, sau khi cáo từ ông bà

chủ nhà, đôi bạn liền lên đường tới Câu lạc bộ, nơi đông đảo bạn bè đang
đợi. Ned là người cầm lái.

- Thật tình, chiếc xe thể thao này của bạn làm mình mê hết sức. Nó

phóng lẹ như chớp xẹt vậy. So với nó, xe của mình chẳng khác gì một con
rùa già lọm khọm. Nếu có lúc nào bạn tính sang tên nó thì hãy nhớ đến
mình nhé !

Ned chỉ nói đùa cho vui vậy thôi, chứ cậu còn lạ gì Alice quí chiếc xe

này cỡ nào: nó vốn là quà tặng của cha cô lại vừa là người bạn đồng hành
thủy chung của cô suốt bao cuộc phiêu lưu.

Bên nhau, họ đã qua một buổi tối vui vẻ thỏa thích. Khi đến giờ ra về,

Ned lại ngồi vào tay lái.

- Mình thử đi theo đường Trois-Ponts xem sao ? – Alice gợi ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.