ẤM ÁP NHẤT LÀ LÚC TUYẾT RƠI - Trang 104

"Tạm tha cho anh, sau này nhớ thể hiện cho tốt vào." Cô nhăn mũi.

"Vậy thì có thể nói cho anh biết, cảm giác của em thế nào không?"

"Cảm giác gì?" Nói chuyện chẳng đầu chẳng đuôi, không hiểu nổi.

"My kiss."

"I don't know."

Tuy nói không biết thì có vẻ hơi ngốc nhưng nói không thích thì có vẻ

trái với lương tâm, nhưng cũng không thể nói "em rất thích anh hôn em"
nha.

"Vậy thì -" Trán anh đụng trán cô, sâu trong yết hầu bật ra tiếng cười

trầm thấp, "Chúng ta ôn tập thêm chút nữa đi."

Cả thế giới đều mỉm cười che mặt, không muốn quấy rầy sự ngọt ngào

của bọn họ. Tối đó rất đẹp, mãi mãi, cô sẽ mãi mãi không quên được những
ánh sao sáng cùng cảnh đêm hôm nay.

Cũng là một bầu trời đầy sao nhưng nó là của hai người bọn họ và chỉ

thuộc về hai người bọn họ.

Nếu như Ôn Noãn có thể giữ một nửa nhiệt tình cùng sức bền khi đi

dạo phố thì leo lên đỉnh Everest cũng chẳng phải chuyện giỡn chơi.

"Chúng ta luôn một cặp có được không?"

Nhìn dây đồng hồ plastic có màu trái cây, bề mặt còn vẽ hoạt tiết nhân

vật hoạt hình Nhật Bản, anh thấy đau đầu, "Kiểu này chỉ thích hợp học sinh
cấp 2 đeo thôi."

Trên thực tế, sau khi anh tốt nghiệp tiểu học thì không dùng đồ có hình

phim hoạt hình nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.