ẤM ÁP NHẤT LÀ LÚC TUYẾT RƠI - Trang 115

tới trời thì sao họ có ý kiến gì chứ?"

Nếu như không phải do diễn xuất của cô quá thật thì chắc chắn do anh

quá khẩn trương nên mới mất năng lực phán đoán.

Có câu, quan tâm tất loạn mà.

"Em!" Anh giận tái mặt. Không ngờ cô lại lấy việc này ra giỡn.

"Híc, sau này em sẽ dẫn anh về nhà của em, nhà của em ở trên con

đường nổi tiếng nhất Tô Châu, rất dễ tìm. Để em vẽ bản đồ cho anh." Cô
nhìn thấy nét mặt không vui của anh thì tiếp tục nói lảng sang chuyện khác,
tay chân luống cuống cầm một tờ giấy trắng vẽ vài nét. Mới đầu chỉ vẽ tên
đường cùng đường đi, sau đó nhất thời cao hứng nên vẽ luôn bồn hoa cùng
mấy cửa hàng.

"Please, em vẽ bản đồ hay tranh phong cảnh vậy." Anh ý kiến.

"Đây là phong cách cá nhân của em, có hiểu không?" Cô không thèm

tiếp thu ý kiến của anh.

Tuy đường nét rất loạn nhưng nét vẽ của cô rất đẹp, chỉ đặt vài nét rời

thôi mà đã có thể vẽ thật sinh động.

"Em từng học vẽ hả?"

Cô lắc đầu, "Em đây là tự học thành tài." Cô đọc nhiều manga nên tự

nhiên cũng thấy ngứa tay bắt chước vẽ theo, "Bổn cô nương đây là lan tâm
huệ chất, đa tài đa nghệ."

"Cái nào cũng biết, nhưng cái nào cũng dở."

"Học thành tài mần chi, giỏi quá cũng chẳng thú vị gì cả. Tỉ như ai đó

là quái vật mỗi năm đều nhận được khen thưởng ~" Cô xấu xa liếc nhìn
đống giấy khen chất chồng trong góc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.