ẤM ÁP NHẤT LÀ LÚC TUYẾT RƠI - Trang 149

"Muốn mua giầy hả? Ăn xong chúng ta qua đó dạo chơi." Bây giờ là

mùa đông, cũng nên mua giầy mới rồi.

"Không phải." Hành Vân ưu nhã bóc một cọng khoai tây nhúng vào

sốt cà chua, "Cậu có biết truyền thuyết về Daphne không?"

"Không biết, cậu kể nghe với."

"Tích rằng khi vị thần mặt trời Apollo bị mũi tên vàng Cupid bắn

trúng đã yêu nàng tiên nữ Daphne xinh đẹp sâu đậm, nhưng nàng Daphne
đã thề rằng cả đời này không lấy chồng giống như nữ thần ánh trăng.
Apollo đau khổ theo đuổi nàng Daphne hết ngày này sang ngày khác, còn
nói ra thân phận của mình, cho nàng ấy tình yêu cùng hứa hẹn. Daphne vô
cùng mệt mỏi, cuối cùng nàng thà rằng biến thành thực vật cũng không
chịu trở thành vợ của thần mặt trời, vì vậy nàng đã hóa thân thành một cây
nguyệt quế. Khi Apollo đuổi tới thì chàng vươn tay cảm nhận trái tim trong
thân cây kia còn đập, chàng nói: nếu như nàng không yêu ta vậy thì ít nhất
nàng cũng phải làm cây của ta." Cô nhấp một ngụm cà phê, nước mắt ưa ứa
trên hàng mi dài như lá liễu.

Thấy chưa, đến thần còn phiền lụy vì tình yêu thì huống chi là người

trần mắt thịt.

"Thật hả? Tớ chỉ nghe chuyện kể rằng Apollo mê đắm một chàng trai

xinh đẹp, thường niềm nở theo chàng trai đó đi săn, có khi lại như kẻ hầu
giúp chàng trai đó cầm lưới đánh cá, giữ chó săn. Một ngày nọ cả hai chơi
trò ném đĩa sắt trong núi, Apollo thi triển thần lực để cho đĩa sắt bay cao
bay xa, đến cả bầu trời cũng bị vọt thành hai nửa, chàng trai xinh đẹp đó
hưng phấn đuổi theo, kết quả bị đĩa sắt đập trúng trán rồi chết. Có ai mà
ngờ Apollo lại là người song tính không câu nệ là nam hay nữ chứ, những
nhân vật trong thần loại Hy Lạp đều được nhân tính cả."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.