ẤM ÁP NHẤT LÀ LÚC TUYẾT RƠI - Trang 150

Ôn Noãn múc ăn súp khoai tây, "Nhưng tớ thấy việc mũi tên bắn trúng

hai trái tim chẳng duy mĩ gì cả, giống như một xâu tim gà nướng vậy."

Đương nhiên cách biểu dạt ở Trung Quốc cũng không khá hơn chút

nào, một cọng chỉ đỏ nối hai người lại, nhìn sao cũng thấy giống như lấy
một sợi dây thừng buộc hai con châu chấu lại với nhau.

"Ha ha."

Hành Vân bị cô chọc cười, bất kể câu chuyện lãng mạn hay sầu não

nào khi đưa tới miệng cô đều trở thành một câu chuyện rất buồn cười.

Tình yêu với nhân sinh, có lẽ chỉ có nụ cười là đẹp nhất.

Ôn Noãn phát biểu cao kiến của mình một chập rồi đứng dậy đi mua

thêm một ly Cocacola, khi đến gần quầy thì thấy Trương Dực Chẩn với
Diệp Phỉ Dương.

"Khi nào mà ngươi lại thích mấy món thức ăn không mùi vị không

dinh dưỡng này rồi?" Diệp Phỉ Dương không có khẩu vị nên chỉ nhìn lướt
mặt bàn.

"Ôn Noãn đang thu thập tem đổi đồ chơi khi ăn ở đây." Trương Dực

Chẩn biết mình có lỗi.

"Hết chịu nổi ngươi luôn, đại tình thánh!" Diệp Phỉ Dương lắc đầu

khinh bỉ, "Cũng may ta tới đây không phải vì ăn cơm. Dực Chẩn, ta muốn
nhờ ngươi giúp một chuyện, làm bạn trai của ta." Cô bổ sung, "Làm bộ, tới
trước lúc ta ra nước ngoài."

Sinh viên ban Toán của bọn họ năm nay có danh sách đến trường MIT

làm trao đổi sinh thế nhưng cha mẹ sợ con gái sau khi ra nước ngoài rồi sẽ
không quay về nên không đồng ý cho cô báo danh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.