ẤM ÁP NHẤT LÀ LÚC TUYẾT RƠI - Trang 193

tới chị muốn đi núi Bích La Tuyết."

"Núi Bích La Tuyết? Ở đâu vậy?" Tên rất dễ nghe, có hơi quen nhưng

không nhớ ra ở đâu cả.

"Núi Bích La Tuyết là một đoạn núi trong những mạch núi quan trọng,

đông giáp sông Lan Thương, tây hướng Nộ giang, được tách ra từ núi Cổ
Lạp, kéo dài tới tỉnh Vân Nam."

"Vậy có phải nguy hiểm lắm không?" Bây giờ đang là mùa đông, lạnh

lắm." Núi tuyết cũng giống như con đường trường chinh. "Lỡ xảy ra tuyết
lở thì sao?"

"Mùa hè mới dễ xảy ra tuyết lở."

"Vì sao chị lại muốn đi đột ngột như vậy." Ôn Noãn rất khó hiểu.

"Bởi vì núi nằm ở đó."

"Em biết, đây là câu của Marlowe." Ôn Noãn hưng phấn huơ tay, cô

cũng được dồn ép một ít kiến thức cơ bản nên từng nghe qua nhà thám
hiểm nước Anh tiếng tăm lừng lẫy này.

"Phải. Núi nằm ở đó, bất cứ lúc nào cũng có thể đi tìm nó, không

giống con người sẽ thay đổi." Tiếp cận một người còn khó hơn leo một
ngọn núi.

Ôn Noãn nhìn ánh mắt của cô chợt lóe sự thương cảm, chợt nói, "Mấy

hôm trước em có xem một quyển sách, tên là [chỉ một mình bạn thì sao ấm
áp]."

"Thì sao?"

"Chị Diệp, vì sao chị không yêu đương?" Cô hỏi khẽ, "Một mình

đương nhiên vui nhưng chỉ có một mình thì không hạnh phúc."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.