ẤM ÁP NHẤT LÀ LÚC TUYẾT RƠI - Trang 212

nhận sai, cũng phải biết sửa sai; phải chăm sóc, cũng phải biết thông cảm;
biết chấp nhận nhưng không thể nhẫn nhịn; biết khoan dung nhưng không
thể dung túng; phải ủng hộ chứ không phải ra lệnh; biết an ủi chứ không
phải chất vấn; biết bày tỏ nỗi lòng chứ không phải lên án; biết trao đổi với
nhau chứ không phải giao hết cho đối phương; có thể lãng mạn nhưng
không thể lãng phí; có thể nắm tay nhau mọi lúc nhưng không thể tùy tiện
chia tay."

"Đó vốn không phải là yêu đương. Nếu làm được như vậy thì có thể

làm thần tiên rồi."

Hoàn mĩ cùng lí trí như vậy thì sao yêu đương được chứ. Nếu như thật

sự thích một ai đó thì sẽ khó tránh khỏi việc tranh chấp với nhau. Chỉ có
đối với người không có bất cứ quan hệ nào thì mới không có bất cứ yêu cầu
nào.

"Vậy anh muốn nói chúng ta có thể thường xuyên cãi nhau hả? Ài,

chiến tranh lạnh một lần đã khó chịu lắm rồi, vậy nếu như chúng ta thực sự
chia tay thì biết làm sao?

Trải qua tình yêu ngắn ngủi như sương sớm, cô cảm thấy, tình cảm

nên dài lâu thì mới tốt.

"Sẽ không."

Nếu như yêu nhau sâu đậm thì duyên phận sẽ không ngắn.

Cô nhìn đồng hồ, chỉ còn 10 phút nữa thì xe sẽ chạy, vì vậy cố gắng

tạo dựng bầu không khí chia tay trong đau khổ. (Edit: pó tay, pó tay, pó tay
toàn tập với Noãn Noãn)

"Anh nhớ gọi điện cho em!"

"Mỗi ngày đều gọi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.