ẤM ÁP NHẤT LÀ LÚC TUYẾT RƠI - Trang 30

"Vậy anh có vì vậy mà không thích em không?"

Anh hơi ngạc nhiên, nhìn ánh mắt nghiêm túc của cô, sau nửa ngày

mới trả lời: "Tôi sẽ không vì chuyện đó mà không thích em."

Ôn Noãn lấy tay xoa ngực, thở dài một hơi, may quá.

Anh lại nói tiếp, "Bởi vì tôi chưa bao giờ thích em."

Nụ cười ngọt ngào chưa kịp hé nở đã đông cứng trên khuôn mặt, tức

thì cô như người điếc không còn thính giác, "Anh lặp lại lần nữa."

"Ôn Noãn, tôi không thích em, đừng tốn thời gian trên người tôi nữa."

"Anh hẹn em ra đây là để nói cho em biết chuyện này."

Trương Dực Chẩn gật đầu.

Nếu như không thích thì nên nói rõ chứ đừng kéo dài vô vị, như thế

chỉ càng khiến vết thương thêm sâu. Nhưng nhìn bộ mặt như đưa đám của
cô, anh có chút đau lòng.

Dù xuất phát từ lòng tốt nhưng cuối cùng thì vẫn làm trái tim cô bị

thương.

"Vậy sau này anh thích em được không?"

"Ai đoán được chuyện tương lai? Chúng ta đang nói thực tại."

Cô im lặng ăn pizza, không nói thêm gì nữa.

Mãi tới khi nửa bàn cánh gà thơm ngon bị cô ăn sạch hết thì mới như

hồi phục lại tinh thần: "Chúng ta đi lấy một phần salad tự phục vụ đi."

Món salad tự phục vụ ở Pizza Hut không hạn chế số lượng, chỉ cần để

vào chén không rớt là được. Nhưng cái chén thủy tinh ấy rất nhỏ, lượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.