ẤM ÁP NHẤT LÀ LÚC TUYẾT RƠI - Trang 31

bằng một muôi canh cũng không chứa nổi. Nhưng lọt vào tay của Ôn Noãn
thì tình huống khác biệt rất lớn, cái chén đó như tụ bảo bồn* có thể chất
chồng mấy tầng không rớt.

* Theo truyền thuyết Trung Hoa thì đây là một vật báu chứa vô số tài

của, nhiều tới nỗi có thể nuôi quân một nước giúp chủ nhân của nó biến
giấc mơ bá nghiệp thiên hạ thành sự thật.

Đây chắc là tuyệt chiêu của cô. Trương Dực Chẩn cùng khách lấy

salad gần đó quan sát, trước tiên cô lấy một miếng xà lách xanh tươi lót ở
đáy chén rồi nặn một lớp tương salad, rải hạt bắp đầy mặt lại gắp dưa chuột
cùng dứa miếng xếp thành hàng dọc ngay thẳng đan chéo với nhau như
hình hoa sen nở rộ. Cứ thế một lần rồi lại một tầng, ở giữa lót thêm đào
vàng cùng đậu hà lan, tiếp tục để lên một ít hạt dẻ trang trí, cuối cùng nặn
một vòng tương salad trắng như tuyết để làm dính.

Khách hàng sôi nổi học theo trình tự của cô, đến cả nhân viên phục vụ

cũng bị thủ pháp tinh xảo của cô hấp dẫn.

"Nếu như em thích thì có thể gọi thêm phần khác." Nhìn cô chất đến

chồng thứ bốn thì Trương Dực Chẩn đã không nhịn nổi nữa.

"Đây là vui thú mà. Bộ anh không thấy rất có cảm giác thành công

hả?" Cô nhìn cái chén trong tay, cảm thấy vừa đủ liền bưng thành lũy salad
đó về chỗ ngồi.

Phân nửa người trong sảnh nhìn không dời mắt, sau đó rất nhiều người

gào lên: phục vụ đâu, cho chúng tôi thêm một phần salad.

Dáng vẻ của mọi người đều rất kích động cùng hưng phấn

"Lát nữa chúng ta đi dạo chợ đêm được không?"

Xuất phát từ tâm lý áy náy chẳng biết chui từ đâu ra, anh đồng ý ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.