ẤM ÁP NHẤT LÀ LÚC TUYẾT RƠI - Trang 59

"Em đương nhiên không ngu xuẩn như vậy, bởi vì em còn ngu xuẩn

hơn những gì anh nói."

"Hồ Lạc Kiệt!" Cô nổi trận lôi đình, "Em ở trong lòng anh không hề

có chút ưu điểm nào hay sao?"

Anh suy tư nửa ngày, "Hình như không có."

"Con thỏ chết tiệt La Kiệt!"

Cô vừa gọi biệt hiệu của anh, vừa nhéo lên bắp thịt trên cánh tay của

anh khiến anh đau tới mức kêu quai quái, "Mấy em thấy đó, em ấy còn có
khuynh hướng bạo lực, cũng may có sức nên chẳng hề có sức sát thương."

Ngô Đạc thay anh giải thích với Gia Gia, "Bởi vì cậu ta thích em nên

mới thấy em cần chiếu cố đặc biệt, không thể chịu chút khổ cực nào. Giống
như anh cũng hi vọng mấy em chăm sóc Hành Vân như thế."

"Em? Em cần gì phải chiếu cố chứ?"

Hứa Gia lập tức buông tay, nheo mắt cười gian trá: "Hành Vân, cậu

còn nói không có quan hệ gì với anh ta? Nhìn đi, người ta đã tới mua chuộc
bọn này rồi kìa."

"Hành Vân, cậu dấu bọn này làm ra chuyện tổn tại danh tiếng như vậy,

đáng bị tội gì đây?"

"Tớ không có Ngô Đạc, anh nói bậy gì vậy?"

Mắt thấy mọi người đều chỉa mũi vũ khí về phía mình, Tống Hành

Vân trừng mắt nhìn người khởi xướng. Nhưng anh chỉ bắt chéo tay ra sau
lưng, "Em đừng ngại ngùng nữa, dù sớm hay muộn thì mọi người cũng sẽ
biết thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.